Người Thái đương nhiên là có lằn ranh đỏ của mình, tỉ như đảm bảo quyền tự trị, tỉ như duy trì quyền lực của đám thủ lĩnh thế tục lẫn thần quyền, tỉ như không cho phép quân triều đình đóng quân trong lòng Ngưu Hống v.v. mà việc của Lê Niệm cùng bọn Đinh Phúc là không ngừng thăm dò giới hạn này.
Công việc thăm dò này chú định là dài dằng dặc mà buồn chán, Lê Ê không định hành xác cái thân già của mình như thế.
Cầm Sương chắp tay với bóng lưng già cả cô độc kia, trong mắt của hắn chợt nổi lên một tia mê mang hơi sa vào trầm tư.
Lê Niệm lúc này cũng ngồi thẳng lưng dậy, cười nhe răng với Cầm Sương.
Cuộc đàm phán cứ bắt đầu như vậy.
Ban đầu Cầm Sương còn không biết xấu hổ lật lại các vấn đề đã đạt được nhận thức chung từ lần sơ đàm trước đó ra nói lại một lần.
Như mở đường giao thông đến các mường lớn, mở cửa các mường các chiềng với thương nhân người xuôi v.v. bây giờ đều bị thằng này xốc lên bàn lại.
Lê Niệm biết thừa là Cầm Sương không có ý muốn ép triều đình nhân nhượng thêm gì ở mấy điều khoản này cả, hắn làm như thế chẳng qua là muốn tỏ vẻ ta đây không vội với triều đình nhằm che giấu chỗ khó của Mường Thanh mà thôi.
Xem đi, thằng này còn mặt dày đòi triều đình cho mười xứ Thái Đen vay mười bảy vạn tạ lương thực cơ mà.
Điều kiện này rõ ràng là thằng này muốn quấy cứt lên cho thơm, nếu triều đình dư thừa số lương thực lớn như thế đem đi nuôi báo cô thì đã cấp phát cho đại quân của Lê Ê thêm lương thực đủ dùng cả năm đánh Hưng Hóa rồi.
Từ lông gà vỏ tỏi đến quan chức, ý Cầm Sương muốn được kế nhiệm Chúa Thái Xa Khả Sâm ở chức Nhập nội Tư Không kiêm Đồng Bình chương sự.
Đám Phù tạo bên dưới cũng muốn kiếm một quan nửa chức gì đấy.
Không vì gì khác, chỉ đơn thuần muốn lấy một danh phận để dựa vào mà đương cự lại quân Cảnh Long mà thôi. Đem lên bàn đàm phán với Đao văn Trì còn có thể mượn hơi quan ấn triều đình Đông Kinh ban cho đi hù dọa một chút, biết đâu được lại có tác dụng gì thì sao.
Lê Niệm biết tỏng m·ưu đ·ồ của thằng này, đời nào thả cho hắn toại nguyện dễ thế, nhân cơ hội đề cập đến vấn đề quân dịch, coi đây là trao đổi ngang giá.
Cầm Sương nghe Lê Niệm cắn chắc cái giá này không nhả thì hơi nhíu mày.
"Xem ra triều đình Đông Kinh cũng đã nắm bắt được phong thanh gì đó!"
Ý thức được điểm này, quá trình đàm phán tiếp theo hắn không khỏi khí thế hơi chùng, tương đối cam chịu mà tiếp nhận thêm điều kiện thứ hai
- cho con em dòng chính các mường xuống Đông Kinh học tập. Là chân chính dòng chính chứ không phải chi thứ đi qua loa như lần đàm phán hôm trước.
Ngoài mặt thì nhăn nhó nhưng trong bụng Cầm Sương không lấy chuyện này làm quan trọng gì. Hà hà … chính trị mà, hứa là một chuyện, đến khi thực hiện có bao nhiêu phần thật lại là chuyện khác.
Người hắn đã gửi xuống Đông Kinh, là dòng chính hay chi thứ không phải một câu nói của Cầm Sương hắn là xong sao? Chả lẽ triều đình còn có thể thực sự cho người đi kiểm tra huyết thống?
Ở bên kia bàn đàm phán, Lê Niệm không nghe được lời trong lòng Cầm Sương, nếu không hẳn là cũng sẽ cực kỳ đồng tình.
"Người đã xuống đến Đông Kinh, là dòng chính hay không không phải là một câu nói của triều đình hay sao! Hà hà …"
Cuộc đàm phán này cứ thế diễn ra đến trưa ngày thứ hai mới xong.
Gút mắc tốn nhiều thời gian nhất là vấn đề người nhà họ Xa, Cầm Sương sống c·hết yêu cầu triều đình phải cắt lại một phần đất đai Mường Sang cho người thừa kế còn nhỏ tuổi của Xa văn Thành cai trị.
Hai bên tranh cãi nửa ngày trời, cuối cùng Cầm Sương nhượng bộ một bước chỉ cần đất Đà Bắc (khu vực nằm giữa Mộc Châu và Sông Đà, nay là các xã Tân Hợp, Tân Lập, Tả Lại và một số vùng chung quanh) Lê Niệm cân nhắc một lúc, nhớ lại lời Lê Ê đã nói đàng nào hai đất Đà Bắc cùng Mã Nam triều đình cũng chưa đủ khả năng thiết đặt trực trị, đơn thuần là bán khống mà thôi.
Lại nói, hai đất này vốn đã có chúa đất do họ Xa phân phong đến ăn lộc, giờ cho con cháu họ Xa về cai trị, biết đâu được bọn này quay lại cắn nhau với chủ cũ thì sao.
"Được như thế chẳng thiện lắm ru!"
Cân nhắc thiệt hơn một lát Lê Niệm cũng gật đầu đồng ý.
Đến đây hai bên mới hoàn toàn nhất trí, đem văn bản điều đình cho Lê Ê xem xét.
Theo đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!