Độc giả, thỉnh tự trọng! Đừng đăng tải lung tung khi chưa hỏi ý kiến chủ nhà! Lão Gia Có Hỉ – Khó niệm kinh by khanhdoan Đối với việc ta muốn dời về lại Thẩm viên, chẳng thấy ai phản đối
cả, lúc trước còn nói là để ta ở một mình không an toàn, không có Kiều
Tứ ở bên cạnh bảo hộ không được, chẳng lẽ hiện giờ có sói con vào cửa
lại an toàn hay sao?
Ban ngày ta ra sức vận động một hồi, tối đến lại bị cưỡng ép ngâm
dược, nghe nói Yến Ngũ quyết định luyện ta thành thân thể nữ lực sĩ Kim
cương bất hoại có da thịt cứng rắn như tường đồng vách sắt, đao thương
bất nhập, ta nghĩ… cũng không quan trọng lắm, không phải bọn hắn đều
thích ta mềm mại co giãn dễ nắn bóp trong lòng bàn tay hay sao?
Ta ngâm dược rất lâu, sư phó đã sớm tắm gội xong, mặc một bộ đồ ngủ
rộng thùng thình màu trắng đang dựa trên đệm giường lật lật xem sách gì
đó, nhưng ta thấy mắt hắn lơ đãng dừng tại một điểm, chắc có lẽ là có
tâm sự trong lòng, không thể nào tập trung.
Ta đến làm tổ trong lòng sư phó, nhét chiếc khăn lông khô vào tay
hắn, hắn tiếp lấy một cách tự nhiên, giúp ta lau khô tóc, động tác mềm
nhẹ vừa phải khiến ta thư thái thở ra một hơi. Khác với sự kích thích
khuấy động khi ở bên Đường Tam, ở bên sư phó lúc nào cũng như được ngâm
mình trong nước ấm, đây mới gọi là thư giãn thả lỏng a…
Lau một hồi, nghĩ chừng cũng đã khô, ta nghiêm túc mở miệng
"Sư phó à, ta có chút chuyện muốn nói với chàng…"
Sư phó ừ một tiếng, cất khăn lông đi, chậm rãi lùa ngón tay vào vuốt
mái tóc của ta, ta khoan khoái híp mắt lại, dứt khoát cuộn tròn thân
mình trong lòng hắn, ngửi khí tức thanh nhã ấm áp trên người hắn mà suýt ngủ quên. Không được! Đừng quên chính sự chứ!
"Có chuyện gì nói đi."
Sư phó mỉm cười, nhéo nhẹ vành tai ta.
Đinh ——
Sư phó, chàng lại trêu chọc ta sao?!
Thu hồi tâm tư có chút không đứng đắn, nghiêm túc mở miệng nói:
"Gần đây ta hay nằm thấy ác mộng." Ta híp mắt lại nói
"Nhưng sau khi tỉnh lại thì không nhớ nổi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!