Độc giả, thỉnh tự trọng! Đừng đăng tải lung tung khi chưa hỏi ý kiến chủ nhà! Lão Gia Có Hỉ – Trêu chọc thì trêu chọc… by khanhdoan Biết làm thế nào? Còn ai có thể oan gia hơn so với hắn, ta ấp úng nói:
"Chắc là kiếp trước ta thiếu nợ chàng …"
Hắn cười nhạo một tiếng nói: Nàng nói ngược rồi!
Cánh tay ôm ngang
eo ta chặt hơn, giọng hắn chợt lạnh xuống tám độ.
"Sau này không được lừa ta như thế nữa!"
Ta lập tức thề thốt cam đoan, sau này tuyệt đối không lừa ai nữa! Sự
thật chứng minh, lời thề của ta trước giờ chưa từng có hiệu lực qua…
Nhưng ta cũng hiểu, có những chuyện có thể lừa, có những chuyện không thể lừa. Cũng giống như chuyện đồng thoại, ngươi không nên kể cho hài
tử nghe, bởi vì bọn chúng sẽ tưởng thật, mà một khi bọn chúng xem là
thật, vậy có khác nào là lừa gạt bọn chúng. Thế cho nên, chuyện đồng
thoại là loại chuyện để cho người lớn chúng ta xem, bởi vì chúng ta đều
hiểu rõ, đâu là thật, đâu là giả, biết trong lòng nhưng không nói ra,
ngấm ngầm phối hợp ăn ý, vui vẻ một lát đã đủ rồi. (Tạm dịch: đồng thoại = cổ tích)
Sau này, ta sẽ không lợi dụng tình cảm của bọn hắn mà giả bộ bệnh
nữa. Chỉ có khi nào biết rõ bọn hắn không bị mắc lừa, ta mới lừa bọn
hắn. Nghe ra có chút kỳ quái, nhưng quan hệ tế nhị tinh xảo như vậy,
không phải người trong cuộc có lẽ sẽ khó mà hiểu được.
Mặc Duy hỏi ta có cảm giác gì đối với Yến Ly, đại khái có lẽ cũng
giống như cảm giác của Yến Ly đối với ta, vừa yêu vừa hận, nghiến răng
nghiến lợi hận không thể bắt nạt lẫn nhau a…
Không lâu sau đêm hôm đó, Yến Ly mới chính thức trở thành lão Ngũ của nhà ta. Lúc đó, tin này cũng không dẫn tới sóng to gió lớn gì trong
nhà, bốn vị công tử bình tĩnh chấp nhận, thậm chí Đường Tam cũng không
hề tỏ vẻ mất hứng một chút nào, ta cho rằng đó là bởi vì cái mạng nhỏ
của ta nằm trong tay Yến Ly, bọn hắn ném chuột sợ vỡ bình, không dám tỏ
ra một chút bất mãn nào. Hiện tại nghĩ lại, có lẽ là ta suy nghĩ quá đơn giản. Với những gì ta đã làm đối với Yến Ly, hắn chịu đồng ý làm tiểu
Ngũ mới là chuyện kỳ quái nhất.
Cứ phân tích như vậy, suy đoán lúc trước của ta càng hợp lý hơn.
Nhất định là ta và Yến Ly đã sớm gạo nấu thành cơm!
Tay phải ta đập một cái chát lên tay trái, kích động thốt lên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!