Chuyện đánh nhau hình như mọi người đều không quan tâm, gia trưởng của cậu nam sinh kia cũng không chủ động đến tìm cớ cái gì, dù sao người đó cũng không đúng.
Vì lẽ đó, chuyện này liền cứ qua đi.
Duy Nhất sau khi trở lại trường vốn là muốn nói lời xin lỗi với người ta, kết quả còn chưa đến trước mặt bạn học đó, người kia đã chạy như một làn khói, giống như là chuột thấy mèo vậy.
Cô có chút không hiểu liếc nhìn bạn học nữ có quan hệ tốt hơn một chút, không rõ vì sao hỏi:
"Mình không có chỗ nào quá đáng sợ chứ?"
Bạn học bật cười, cong cong khóe miệng vỗ vai cô nói:
"Không phải là cậu khá đáng sợ, mà là anh trai của cậu khá đáng sợ."
Đoàn Duy Nhất: .....
Thật sự giống như vậy, chỉ có điều cô sẽ không trách Đoàn Tử Du.
Bởi vì cô biết, anh trai là muốn tốt cho cô.
Mặc dù bạn học kia không tính là bắt nạt, có điều cô cũng không thích người khác giật tóc mình, chỉ là chuyện này cô bé chỉ hơi khó chịu một chút, cũng sẽ không đánh nhau hay gì đó, đánh nhau với cô mà nói, dường như chưa từng xuất hiện.
Sau chuyện này, Đoàn Duy Nhất tập chung học tập.
Bây giờ Đoàn Tử Du thỉnh thoảng sẽ khá bận, không phải mỗi ngày đều có thể đến đón cô, khi người không đến thì có tài xế, nhưng sau này dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Duy Nhất, thỉnh thoảng cô bé cũng về nhà cùng bạn học.
Một năm lớp 11 này, trường học của bọn họ xảy ra một chuyện lớn.
Hai bạn học yêu sớm, bị gọi gia trưởng, còn công khai kiểm điểm trước toàn trường. Đó là hai bạn học kết quả rất tốt, bản kiểm điểm vừa ra, làm cho toàn trường kiếp sợ.
Đây căn bản không phải là một bản kiểm điểm, mà là hai bản kiểm điểm cổ vũ mọi người yêu sớm, hai người đều kiên trì vô cùng, nói với bọn họ thích ai thì đi theo đuổi, muốn yêu đương thì yêu đương, bỏ lỡ là không còn rồi. Nhân sinh nhất định phải nắm chắc tất cả những gì mình muốn.
Cho dù là người hay vật.
Bản kiểm điểm này vừa ra, thầy giáo và hiệu trưởng bị tức đến hộc máu, lần thứ hai gọi gia trưởng của hai người đến, sau đó thế nào Duy Nhất cũng không biết, nhưng cô chỉ biết buổi sáng ngày hôm đó, tất cả bạn học đều bàn tán chuyện này.
Tiêu Tiêu cũng vậy.
Tiêu Tiêu là bạn học của Duy Nhất, cũng là người bạn thân nhất của cô, hai người thường tụ tập với nhau nói chuyện bát quái, xem TV...
Sau khi kết thúc, Tiêu Tiêu ôm lấy cánh tay Duy Nhất, cảm thán:
"Hai người bọn gan quá, nhưng mà mình thích."
Duy Nhất nghe, chớp chớp mắt: Tại sao phải thích?
Tiêu Tiêu kinh ngạc mà nhìn Duy Nhất,
"Chẳng lẽ cậu không thấy rất ngầu sao?"
Duy Nhất hoảng sốt, suy nghĩ một chút gật đầu: Đúng là rất ngầu. Đọc Full Tại
Tiêu Tiêu nhìn bộ dáng bình tĩnh của Duy Nhất, đưa tay véo véo nói:
"Ai nha, chắc chắn cậu không hiểu." Cô líu ra líu ríu:
"Cậu biết khi tình yêu đến là như thế nào không?"
Duy Nhất: .....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!