Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Cún Con
***
Vào lúc Kế Duyên vừa ngồi dậy, hắn vẫn còn cảm thấy choáng váng và không có chút lực nào. Bỗng nhiên, có một âm thanh từ bên ngoài miếu vọng tới.
"Sĩ Lâm ca!!! Sĩ Lâm ca!!!"
Trong miếu có một người kích động nói.
"Là Tiểu Đông!! Tiểu Đông đã về!"
Quả nhiên, từ ngoài miếu Sơn Thần, thân ảnh của Vương Đông chạy rất nhanh vào bên trong. Lập tức y nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương của đám người vây quanh.
"Tiểu Đông, sao chỉ có một mình ngươi?
Bọn lão Kim không sao chứ? Thư sinh kia đâu rồi? Các ngươi có nghe thấy tiếng cọp gầm lúc nãy không?
Trương Sĩ Lâm liên tục đặt câu hỏi, nóng lòng muốn biết câu trả lời của Vương Đông.
Vương Đông chỉ đứng thở hổn hển, sắc mặt hơi mất tự nhiên. Y không nhận lấy bát nước người khác đưa tới, chỉ nhìn thoáng qua Trương Sĩ Lâm rồi dời tầm mắt.
Sau khi hơi thở ổn định một chút, y mới bắt đầu trả lời câu hỏi.
"Bọn lão Kim cùng với Lục tiên sinh đào sâm Sơn Vương rất thuận lợi, nhưng mà…."
"Nhưng cái gì? Ai nha Tiểu Đông à, không phải bình thường ngươi miệng mồm nhất, sao bây giờ lại ấp a ấp úng vậy!!"
Đừng ngắt lời!
Trương Sĩ Lâm hét to một tiếng, rồi nhìn về phía vẻ mặt có chút tái nhợt của Vương Đông.
"Tiểu Đông ngươi nói đi."
"Vâng, sâm Sơn Vương nằm ở trên một cái sườn dốc. Chúng ta vừa đào được thì bỗng nghe được tiếng cọp gầm từ xa. Kết quả lão Kim cùng với Lục thư sinh và Lưu Toàn có lẽ bị giật mình, chân đứng không vững, liền bị ngã xuống!"
Vương Đông hơi cúi đầu nói ra.
Nghe xong, bọn Trương Sĩ Lâm đều khẩn trương.
Cái gì? Ngã xuống?
"Lão Kim với Lưu Toàn thế nào?"
Có cao lắm không?
Trương Sĩ Lâm nóng nảy, cầm lấy tay Vương Đông hỏi lại.
Cánh tay bị lay qua lay lại dường như đã làm cho Vương Đông tỉnh táo hơn, nói chuyện cũng lưu loát hơn một chút.
"Sườn núi kia không cao, cũng không quá dốc. Bọn lão Kim cũng không đáng lo lắm, chỉ là chân bị thương một chút thôi. Lão Kim nói ta trở về gọi thêm hai ba người ra giúp đỡ, khiêng bọn họ về. Lý Quý đang chăm sóc họ ở bên đó."
"Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta đi nhanh lên!"
Đúng vậy! Để cho ta đi!
Nếu như không gặp con cọp, mọi người đều cảm thấy yên tâm hơn nhiều, rối rít muốn giúp đỡ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!