Chương 716: Lấy Chỉ Đấu Kiếm

Khí tức của đám người Kế Duyên trước đó vẫn luôn không hề hiển lộ ra, lúc này xuất hiện cũng hoàn toàn không có khí tức, tựa như chỉ có ba người bình thường đứng bên cạnh Giang Tuyết Lăng, và cũng chỉ có Giang Tuyết Lăng từ đầu đến cuối đều không thu liễm khí tức của mình.

Trong đám yêu quái Nam Hoang, không kể đến một đám đại yêu và các yêu ma khác, lúc này tổng cộng có bảy vị yêu vương cũng đang vây quanh ở phương xa. Yêu khí của bọn chúng vượt xa các yêu vật tầm thường, nhuộm bầu trời thành màu sắc trầm trọng.

Tuy thực lực của bảy gã yêu vương này có cao có thấp, nhưng mặt mũi vẫn phải làm cho đủ.

Bảy gã yêu vương này, ngoài Diệu Vân và Hoàng Cổ lúc đầu ra, năm gã yêu vương còn lại đều chiếm cứ một phương vị riêng, dưới trướng cũng có mấy tên đại yêu và nhiều yêu vật hóa hình khác.

Trong phạm vi mấy chục dặm, nhiều yêu quái đạo hạnh thâm sâu như vậy tụ tập lại một chỗ, cho dù là ở Nam Hoang cũng xem như khoa trương rồi, huống hồ trung tâm còn bao vây một con tiên thú khổng lồ như dãy núi.

Một gã Mãnh Hổ Yêu Vương lơ lửng trên không trung, tuy mang hình người khôi ngô, nhưng chữ Vương trên trán lại vẫn còn đó. Một đôi mắt hổ nhìn về phía Thôn Thiên Thú khổng lồ xa xa. Bên cạnh gã có hai luồng u quang bắn tới, rất nhanh liền hóa thành hai nam tử.

Hai nam tử này một người mặc hoàng sam vân mây, mặt ngọc nho nhã tựa thư sinh, một người mặc hoa phục, tuấn mỹ dị thường, thậm chí có vẻ hơi yêu dị.

"Ha ha ha, hai vị sứ giả đến rồi sao?

Xem kìa, đây chính là tiên thú hiếm có nổi danh khắp thiên hạ, tên là Thôn Thiên Thú, chính là tông môn chi bảo của tiên đạo cao môn Nguy Mi Tông, là một trong những kẻ đưa đò giới vực nổi danh nhất giữa đất trời.

Nay lại như phát điên tự mình xông vào Nam Hoang, cái này không thể trách chúng ta được rồi!

"Thanh niên tuấn mỹ yêu dị nhíu mày, liếc nhìn thư sinh áo vàng bên cạnh rồi mới nhìn về phía yêu vương gần đó."Thôn Thiên Thú?

Vậy trên đó có tiên nhân của Nguy Mi Tông rồi?

"Yêu vương nhếch miệng cười, răng nanh sắc nhọn trong miệng tỏa ra hàn quang."Đó là tất nhiên, có mấy mụ đàn bà của Nguy Mi Tông. Có điều phen này các nàng đã khó thoát kiếp nạn rồi, hê hê, huynh đệ, lần này nói không chừng có thể để ngươi nếm thử máu thịt tiên nhân này, cũng xem như chiêu đãi chu toàn rồi chứ?Huynh đệ

"trong miệng Mãnh Hổ Yêu Vương, không phải chỉ thanh niên tuấn mỹ kia, mà là thư sinh áo vàng bên kia. Lúc này nghe lời yêu vương, gã thư sinh liếc nhìn gã ta một cái, ánh mắt quét về phía Thôn Thiên Thú xa xa."Ta từng nghe qua Nguy Mi Tông, cao nhân trong tông môn hẳn là không ít. Nữ tiên trên Thôn Thiên Thú kia cũng không đơn giản.

Mấy gã yêu vương còn lại vẫn đồng sàng dị mộng, không chịu tự tổn nguyên khí đi công kích, xem ra phải kéo dài một hồi rồi.

"Thanh niên tuấn mỹ nheo mắt, mở miệng nói."Việc này hoặc là không làm, hoặc là phải làm nhanh như sấm sét, chậm trễ e rằng sinh biến. Một con Thôn Thiên Thú rơi vào sâu trong lòng Nam Hoang, chính là cơ hội ngàn năm khó gặp. Hổ Cuồng Yêu Vương, xin hãy nhất định mau chóng hạ gục nó!

Lục huynh, huynh nói sao?

"Nam tử áo vàng chính là Lục Sơn Quân, tên hiện tại lại gọi là Lục Ngô. Nghe lời của thanh niên tuấn mỹ, trong mắt gã cũng lóe lên một tia yêu quang hung hãn, sau đó lại dịu đi."Mau chóng hạ gục đương nhiên là tốt.

Nhưng nếu Hổ huynh trưởng chủ đạo tấn công mạnh, tất nhiên tổn thất nghiêm trọng. Trước đó đã có một đại yêu bị chém rồi, mấy yêu vương còn lại e rằng cũng đang mong chờ điều đó.Đúng vậy!

Huynh đệ nói đúng! Bản vương dốc sức tử chiến, để bọn chúng được lợi lớn thì không đáng. Hơn nữa mụ đàn bà Nguy Mi Tông kia không đơn giản, một dải lụa đánh bị thương Diệu Vân, xem sắc mặt y tái nhợt kia kìa, tựa hồ không phải vết thương nhỏ đâu.

Vẫn phải xem thêm đã!

"Nghe yêu vương nói như vậy, thanh niên tuấn mỹ không khỏi nhíu mày, nhìn về phía nam tử áo vàng bên cạnh, đồng thời truyền âm nói."Lục Ngô, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì vậy, mau bảo con hổ ngu này xông lên, nếu không kéo dài lâu lại đêm dài lắm mộng. Thôn Thiên Thú đối với Nguy Mi Tông cực kỳ quan trọng, bọn họ sẽ không bỏ mặc đâu.

Hơn nữa phía trên nữ tiên kia trăm trượng thanh khí tự lưu chuyển, tuyệt không phải tiên nhân đơn giản, nhất định phải dây dưa kéo đổ nàng ta mới được.

"Nam tử áo vàng lắc đầu, thấp giọng nói."Có chút không đúng lắm. Tiên nhân Nguy Mi Tông kia quá bình tĩnh rồi. Hơn nữa Thôn Thiên Thú quan trọng như vậy, đột nhiên lại phát cuồng tiến vào Nam Hoang? Người của Nguy Mi Tông sẽ phạm sai lầm cấp thấp như vậy sao?

Hổ huynh trưởng hấp tấp xông lên hạ gục được thì tốt, vạn nhất…

"Mãnh Hổ Yêu Vương gật đầu tỏ vẻ vô cùng đồng tình."Nguy Mi Tông là danh môn tiên đạo, ngay cả ta cũng từng nghe danh tiếng. Hơn nữa ta không động thủ tự nhiên có kẻ sẽ động.

Các ngươi xem, bên kia Diệu Vân đã không nhịn được rồi."

Ở hướng chính bắc, dưới trướng Diệu Vân Yêu Vương có năm đại yêu, một gã đã hiện nguyên hình, là một con yêu thiềm khổng lồ lưng đầy mụn cóc, bốn gã còn lại đứng trên đầu con yêu thiềm đó, cùng lao về phía Thôn Thiên Thú. Các yêu vương ở các hướng khác cũng đều có ít nhất hai tên đại yêu ra tay.

Thậm chí bản thân Diệu Vân Yêu Vương cũng lại lần nữa tự mình ra tay, trên người và má y cũng đã phủ đầy vảy xanh, một thanh yêu kiếm tràn ngập hàn ý, kiếm quang vẫn nhắm thẳng vào Giang Tuyết Lăng.

Diệu Vân đã sớm chờ đợi khoảnh khắc này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!