Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa
Biên: Cún Con
***
Dù một người tập võ như Lục Thừa Phong, nhưng giờ y cũng cảm thấy lạnh hết cả sống lưng. Y bèn quay đầu và nhìn về tên thương nhân kia một cách lạnh lẽo, tên này làm sao không biết việc này.
"Ách, cái này, ta quên mất…Ta…"
Hừ!
Chủ bộ nhìn gã một cái rồi mở miệng nói:
"Thật ra nha môn chúng ta đã đặc biệt điều tra nơi này, nhưng cũng không thu hoạch được gì, thậm chí còn mời cao tăng, đạo nhân đến đây làm phép. Về phần căn nhà này đến cuối cùng như thế nào thì ta cũng đã nói hết. Ta! Một Chủ bộ nho nhỏ, dù sao cũng phải cố gắng nhắc nhở ngươi!"
Nói xong những câu này, Chủ bộ vuốt râu nhìn Lục Thừa Phong.
"Lục thiếu hiệp còn muốn mua trạch viện này không?"
Lục Thừa Phong thoáng do dự. Nếu như căn nhà này hư hư thực thực đại hung, tự nhiên không thể mua. Trong ghi chép của quan phủ đều đã viết mấy cái này, chẳng may là sự thật, mua rồi không phải liền hại tiên sinh sao?
"Ai, nếu nhà có ma, ta đây…"
Đợi đã...!
Lục Thừa Phong nói được một nửa thì sửng sốt một chút. Bỗng y sực nhớ ra mình đang mua trạch viện giúp ai.
Đây là Kế tiên sinh, một vị cao nhân khiến cho cọp tinh trên núi Ngưu Khuê phải dùng lễ đệ tử quỳ lạy! Ngưu nhân!
Mãnh nhân a!
Sau đó y nhớ lại câu nói của Kế tiên sinh trước khi quyết định mua trạch viện:
"Trạch viện tiện nghi như vậy lại lịch sự tao nhã, vì sao lại không mua? Bất quá có chút bụi bặm, dọn dẹp thoáng cái liền tốt rồi!"
Có một chút bụi bặm?
Dọn dẹp một chút?
Nếu nhà này có ma thật, Kế tiên sinh không nhận ra ư? Nếu tin đồn thất thiệt thì càng không thành vấn đề!
"Chủ bộ đại nhân, tại hạ vẫn muốn mua căn nhà này. Chẳng qua đây cũng không phải nơi ở của Lục mỗ, mà của một vị sư trưởng của tại hạ."
Chủ bộ có chút giật mình nhìn hắn, một gã nha dịch khác trong phòng cũng không giấu được khiếp sợ. Duy nhất chỉ có gã thương nhân đang mừng thầm trong lòng.
"Lục thiếu hiệp, ngươi nên suy nghĩ kỹ, nếu mua cho sư trưởng thì càng nên cân nhắc kỹ càng hơn!! Ngươi…vẫn muốn mua?"Chủ bộ đại nhân xin yên tâm, Lục mỗ minh bạch!
"Chủ bộ lắc đầu, cũng không khuyên can nhiều mà gã cũng đã làm hết trách nhiệm, dù cho nhà có ma thì thực tế cũng không chứng minh được. Gã bèn chỉ vào giá bút, bút lông và nghiên mực bên cạnh."Được rồi, xin Lục thiếu hiệp thay vị sư trưởng kia của ngươi ký tên lên sổ ghi chép, sau đó giao nộp ba mươi sáu lượng bạc ròng!"
Lục Thừa Phong không nói gì thêm, lấy bút lông ra, chấm một chút mực. Sau đó, y ký hai chữ lên sổ ghi chép rồi trả lại bút.
Y cũng đưa ra ba tờ ngân phiếu mười lượng, một tờ ngân phiếu năm lượng và một lượng bạc.
Chủ bộ nhận tiền, cẩn thận nhìn qua mấy tờ ngân phiếu rồi ước lượng nén bạc một chút, liền bỏ tiền vào ngăn kéo.
Sau đó gã nhìn tới sổ ghi chép, trên đó viết hai chữ Kế Duyên ngay ngắn, lại ngẫm nghĩ hình như chín người giết cọp cũng không có nhân vật nào như vậy.
"Được. Lục thiếu hiệp đợi một chút. Ta đi lấy khế ước mua bán nhà đất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!