Chương 90: Ngoại truyện 10: Yêu một người điên thì làm sao mà không điên theo được

Bạc Lỵ không ngờ rằng Erik lại bị chứng mất trí nhớ từng cơn. 

… Đây còn là cuộc sống của con người sao?

Những ngày tiếp theo, cô như đang mở những hộp quà bí ẩn, mỗi ngày đều gặp một Erik khác biệt. 

Cô phải tập trung hết sức, vắt óc nghĩ lời hay ý đẹp mới có thể tạm thời làm anh bình tĩnh lại, cứ như quay lại thời điểm mới quen nhau vậy. 

Sự khác biệt duy nhất là lúc đó, Erik sẽ không nhìn cô bằng ánh mắt điên loạn mất kiểm soát như thế này.

Lần đáng sợ nhất là khi đang ân ái giữa chừng, anh đột nhiên khôi phục trí nhớ, sau đó, dùng ánh mắt rợn tóc gáy nhìn chằm chằm cô suốt cả quá trình.

Bạc Lỵ: …

Lần đầu tiên cô hiểu được thế nào là vừa đau vừa vui.

Thôi được rồi, yêu một người điên thì làm sao mà không điên theo được. 

Có lẽ đó là khả năng thích nghi, Bạc Lỵ dần dần quen với cuộc sống quái dị này… Chỉ cần anh không phát điên, một đêm đánh thức cô mấy lần, chỉ để hỏi cô rốt cuộc yêu ai, thì cuộc sống này vẫn coi như hạnh phúc mỹ mãn.

Bạc Ly không biết tại sao trí nhớ của Erik lúc nhớ lúc quên, nhưng khả năng cao là do việc xuyên không.

Vấn đề này tạm thời chưa có cách giải quyết, chỉ có thể tự cô gắng gượng qua.

May mắn thay, trạng thái tinh thần của cô rất ổn định, dù Erik có ghen tuông, có điên cuồng đến đâu, cô vẫn có thể bình tĩnh chỉ huy anh đi nấu cơm.

Cứ như vậy, nửa tháng trôi qua.

Theo thời gian, Erik dường như đã chấp nhận sự tồn tại của một bản thân khác — không đúng, cô bị Erik làm lệch lạc rồi, cái gì mà một bản thân khác, rõ ràng là chấp nhận việc bản thân thi thoảng sẽ mất trí nhớ.

Bạc Ly thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có thể ra ngoài xem phim.

Nếu không ra ngoài nữa, cô sẽ chết ngạt trong phòng ngủ mất.

Vừa đúng hôm nay, rạp chiếu phim gần đó có một bộ phim kinh dị mới ra mắt.

Bạc Ly ăn cơm xong, lập tức giục Erik thay quần áo ra ngoài.

Tuy nhiên, cô không may mắn lắm, vừa ra khỏi cửa đã gặp phải Geoffrey nhà bên cạnh.

Geoffrey nhìn thấy cô, ngạc nhiên nói:

"… Cô Bạc, lâu rồi không gặp!"

Bạc Lỵ mỉm cười lịch sự: Lâu rồi không gặp.

Khi Erik có trí nhớ, anh sẽ không đeo mặt nạ, lúc này đang để lộ nửa khuôn mặt lành lặn về phía Geoffrey — ngũ quan sắc lạnh và nổi bật, sống mũi thẳng tắp, đường quai hàm rõ ràng. Đây là một khuôn mặt đẹp đến mức hoàn hảo.

Geoffrey sững sờ.

Mấy lần gặp trước, Erik đều đeo mặt nạ trắng, Geoffrey còn tưởng Erik xấu xí, không dám lộ mặt, không ngờ lại đẹp trai đến vậy…

Geoffrey không khỏi cười gượng:

"Đây là chồng cô sao?"

Bạc Lỵ vừa định trả lời, Erik đột nhiên quay người lại, thản nhiên nói: Đi thôi.

Geoffrey không kịp phòng bị, nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt của Erik, sợ hãi hét lên một tiếng, lùi lại một bước lớn. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!