Chương 3: (Vô Đề)

Các nha hoàn thân thiết với ta bèn lên tiếng:

"Dù sao thì cũng chờ thiếu gia nhà ta về rồi hãy nói!"

"Nếu ông không buông tay, chúng ta sẽ thả chó ra cắn!"

"Đúng đó, ông nghĩ đông người là có lý sao? Vậy chúng ta gọi hết người trong Lâm phủ ra đây!"

"Quan sai các người chắc nhận lợi lộc từ ông ta rồi. Không biết còn tưởng Lâm phủ chứa chấp tội phạm tày trời, mới dẫn theo bao nhiêu người như vậy!"Mặt cha ta lúc đỏ lúc trắng.

Bỗng, một giọng nói lạnh lùng vang lên giữa đám đông:

Xảy ra chuyện gì?

06

Trần quản gia ghé sát tai Lâm Dịch Nhiên nói mấy câu.

Lâm Dịch Nhiên lạnh lùng liếc nhìn ta.

Ta biết rõ mình hiện tại trông thật tệ: tóc tai rối bù, trên mặt vẫn còn vương nước mắt và nước mũi.

"Lâm thiếu gia, ta..." Ta không biết phải nói gì, trong mắt hắn, ta chắc hẳn chỉ là một nữ tử lừa đảo.

Ánh mắt sâu xa khó lường của hắn dừng lại ở quan sai dẫn đầu.

"Quan phủ truy bắt phạm nhân, phải có công văn. Vị đại nhân này đây có mang theo không?"

Quan sai nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, giọng nói nhỏ hẳn đi:

"Tô Hỉ Nhi chỉ là nghi phạm, chưa bị định tội, không có công văn."

Hắn nhếch môi cười lạnh, giọng mang chút châm chọc:

"Vậy thì, bắt một cô gái yếu ớt mà cũng phải dẫn theo nhiều người thế này? Chưa định tội mà các người đã đánh chửi cô ấy, còn luật pháp ở đâu không?"

Mỗi câu, mỗi chữ đều như d.a. o nhọn, khiến sắc mặt quan sai tái mét.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Lâm Dịch Nhiên quay đầu nhìn cha ta, giọng lạnh như băng:

"Ông còn không buông tay?"

Ánh mắt hắn sắc lạnh như muốn ăn tươi nuốt sống.

Cha ta ấp úng:

"Nó là con gái tôi, tôi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì... Giọng ông ngày càng nhỏ dần, cuối cùng đành buông tay ra."Đã muốn làm lớn chuyện, vậy ta đích thân cùng ông đến quan phủ một chuyến.

"Quan sai họ Tần lập tức biến sắc:"Huyện lệnh đại nhân đang đi vắng, không cần phải đến quan phủ đâu.

"Lâm Dịch Nhiên nhíu mày:"Đại nhân không ở đây, vậy ai hạ lệnh đến Lâm phủ bắt người?

"Ta nghe mà trong lòng không nhịn được muốn bật cười. Tên quan sai Tần Giác này vốn là bạn cũ của cha ta, chỉ định nhân lúc huyện lệnh đại nhân không có mặt, bắt ta về ngồi tù mấy ngày. Lâm Dịch Nhiên chậm rãi nói:"Vậy thì đợi huyện lệnh đại nhân trở về, sẽ mở công đường xét xử.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!