Chương 38: (Vô Đề)

Tiêu Thành Diễn đi đi lại lại không mục đích trong ngự hoa viên, không biết công chúa lúc nào mới đến? Bản thân bỗng phát hiện từ khi nào lại muốn nhìn thấy nàng.

"Muội phu, đang suy nghĩ gì vậy?"

Văn Nhân Trạm từ xa nhìn thấy Tiêu Thành Diễn đang đi tới đi lui ở ngự hoa viên, ấn tượng của bản thân đối người muội phu này cũng không đến nổi, tuy rằng thanh danh không tốt, nhưng đối tốt với muội muội mình là được.

Hôm nay hắn ở trong yến hội cũng làm cho mình chấn động.

Tiêu Thành Diễn nghe thấy có người gọi mình, quay đầu trông thấy một vị thiếu niên mặc y phục Hoàng tử, cùng Văn Nhân Lạc có đến bảy phần giống nhau, vì vậy hành lễ nói:

"Tham kiến, Nhị hoàng tử."

"Muội phu, không cần đa lễ, đều là người một nhà, cứ như Lạc Nhi gọi ta hoàng huynh được rồi." Vừa nói vừa nâng người Tiêu Thành Diễn dậy.

Hoàng huynh.

Dù sao Nhị hoàng tử đã giúp mình một lần, hơn nữa còn là thân ca ca của nàng, mình cũng không thể đối với hắn như đối với Đại hoàng tử.

"Muội phu, phải chiếu cố Lạc Nhi thật tốt, vi huynh cảm thấy luôn có lỗi với muội ấy." Nói xong thở dài một hơi, muội muội vì muốn kéo Tiêu Hầu Gia về cùng phía mình, mà chấp nhận gả cho Tiêu Thành Diễn, muội muội rõ ràng có tình cảm với Phương Dũng, bản thân mình lại vô dụng, không đấu lại Đại hoàng huynh, để hi sinh hạnh phúc cả đời của muội muội.

"Hoàng huynh yên tâm, công chúa là thê tử của ta, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào làm tổn thương nàng." Ánh mắt mang theo một loại cứng cỏi.

Nhắc tới nàng, Tiêu Thành Diễn càng ngày càng không thu xếp được tâm tình của mình.

Văn Nhân Trạm không thể tin nhìn Tiêu Thành Diễn trước mắt, loại cứng cỏi này tuyệt đối không phải một tên nhà giàu nên có, thậm chí nó còn mang theo bá đạo, người muội phu này thật không hề đơn giản.

Tiêu Thành Diễn cũng ý thức được mình thất lễ, nhìn Văn Nhân Trạm trầm tư, vội vàng nói:

"Hoàng huynh, có việc muốn nói với ta sao?"

Văn Nhân Trạm bị thanh âm Tiêu Thanh Diễn kéo về, vung tay áo nói:

"Không có gì, không có gì, chẳng qua là thấy muội phu một mình ở chỗ này, nên cố ý đến xem thế nào."

Tiêu Thành Diễn nhẹ gật đầu.

"Công chúa đang ở chỗ Đức Phi nương nương, ta ở ngự hoa viên đợi nàng, sau đó sẽ cùng nhau hồi phủ."

Trên mặt tràn đầy hạnh phúc.

Phò mã.

Tiêu Thành Diễn nghe được thanh âm quen thuộc, liền biết rõ công chúa đã đến rồi, vui mừng trong bụng,

"Công chúa, ngươi đã đến."

Văn Nhân Lạc đi đến, mang trên mặt nụ cười, đôi má có hơi hồng hồng, còn có cả mùi thơm ngát của nàng xông vào mũi.

Tiêu Thành Diễn nhìn Văn Nhân Lạc, cảm thấy thế giới này thật tươi đẹp.

Trở về phủ, Tiêu Thành Diễn đi tới phòng bếp, trong phòng bếp đầu bếp cũng không còn kinh ngạc như lần trước nữa, tự giác đi ra ngoài, chỉ để lại Tiểu Thủy.

"Ca ca, hôm nay sao lại đến sớm như vậy?"

Tính cách Tiểu Thủy có hơi hướng nội, lần thứ nhất chỉ cho Tiêu Thành Diễn cách nấu cháo, hắn còn cùng nàng đùa giỡn, dặn nàng lúc không có người gọi hắn là ca ca, Tiểu Thủy cảm thấy Tiêu Thành Diễn không có tính thiếu gia, hơn nữa còn rất dễ gần.

"Sau khi yến hội kết thúc, trở về phủ cũng chẳng có gì để làm, hơn nữa chúng ta không phải còn có việc cần bận rộn sao?"

Tiêu Thành Diễn nói xong liền kéo ống tay áo lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!