Tiêu Thành Diễn vì chuyện này mà cũng đau đầu, chính mình phải nói cho thật tốt, liền quyết định một mình đi Lư phủ một lần, đến trước của Lư phủ, lại thay đổi thành bộ dạng lưu manh.
Không đợi gia đinh thông báo, liền nghênh ngang tiến vào.
"Ôi ơ, tiểu tế xin thỉnh an nhạc phụ đại nhân" Thấy con mắt Lư viên ngoại tròn xoe nhìn mình, còn bên cạnh Lư Tử Huân nhìn thấy Tiêu Thành Diễn liền hiểu được ý tứ của hắn vì ngày hôm qua Trần Khải có nói Tiêu huynh sẽ giúp chàng, xem ra là đến rồi, mà Lư Tư Lễ lại càng thêm ngỡ ngàng, muội phu không phải là đại công tử sao?
Thế nào lại là nhị công tử?
"Tiêu nhị công tử có phải đi nhầm nhà hay không?" Lư viên ngoại xác nhận lại nói.
"Tiểu tế không có đi sai a" Nói xong cũng lui về nhìn nhìn
"Lư phủ, không sai mà!" nhẹ gật đầu.
"Tiêu Hầu gia, không phải nói là thay đại công tử cầu thân sao?" Lư lão gia tuy rằng tức giận, nhưng không dám rống lên với Tiêu Thành Diễn.
"Nhạc phụ đại nhân, là như vầy, hôm qua phụ thân tuyên bố chuyện này liền kích động đến đại ca, hắn liền lấy dây thắt cổ, bảo chết cũng không lấy, ngài nói xem như thế làm sao phụ thân nỡ lòng nào để đại ca chết đi?
Tiểu tế ta đây, thấy đau lòng thay, nên xung phong nhận lấy trách nhiệm này, lấy Lư cô nương đây.
"nói xong dùng cây quạt phẩy phẩy. Con mắt Lư lão gia trợn thật lớn, nếu không muốn lấy, nữ nhi của lão phu cũng không gả cho ngươi"Tiêu nhị công tử có thể đi nói lại với Hầu gia, nói lão phu không dám trèo cao, nếu Hầu gia chưa đem sính lễ, nên hôn ước này coi như không có.Vậy bổn công tử cáo từ."
Hai tay ôm quyền thi lễ một cái. Trong lòng không khỏi cao hứng. Đã giải quyết xong.
Lư Tư Lễ càng là tức giận, được lắm Tiêu Thành Hành, tiểu muội ngưỡng mộ ngươi đã lâu, ngươi cho rằng không biết coi như xong, xem thường nhà thương gia chúng ta?
Thật uổng khi ta xem ngươi là huynh đệ, về sau đừng nghĩ nằm trên chỗ của ta, đừng trách huynh muội ta trở mặt.
Tiêu Thành Diễn mới ra Lư phủ, đã thấy Trần Khải cùng Trần thượng thư mang theo tất cả sính lễ lớn nhỏ đến. Không thể tin được hiệu suất làm việc của Trần Khải lại nhanh như vậy, may là bổn công tử đến kịp thời.
"Trần đại nhân, Trần huynh."
Tiêu Thành Diễn nói xong thi lễ một cái.
Tiêu huynh. Trần Khải đáp lại.
"A, là Tiêu hiền chất, miễn lễ miễn lễ." Trần thượng thư cười nói.
"Trần bá phụ đây là tìm đến Lư viên ngoại?" Tuy rằng đoán được, nhưng mà vẫn lễ phép hỏi.
"A a, đúng vậy, hôm nay rảnh rỗi, nên quyết định đến nhà thăm hỏi."
"Vậy tiểu chất không quấy rầy nữa." nói xong cũng hành lễ rời đi.
Lư lão gia thấy Tiêu Hành Diễn đi rồi liền thở phào nhẹ nhõm, gia đinh lại báo, Lễ bộ thượng thư đại nhân đến thăm hỏi, tâm lại đưa lên cổ họng.
Công tử nhà thượng thư cũng là cùng phe với Tiêu Thành Diễn.
Nhưng cũng không thể từ chối a.
"Người đâu, nghênh đón khách."
"Lư lão gia, bổn quan đã quấy rầy." Trần thượng thư trước tiên là hành lễ, cho Lư lão gia mặt mũi một chút.
"Đại nhân, khách khí, không biết đại nhân đến đây có chuyện gì?" Lư lão gia tuy rằng đoán được, nhưng vẫn nên hỏi một chút.
"Lư lão gia, việc này liên quan đến Khuyển Tử nhà ta." nói xong cầm Trần Khải kéo đến bên người.
"Tiểu chất, tham kiến Lư bá phụ." Nói xong thi lễ một cái. Hôm nay Trần Khải mặc một thân áo bào màu tím, tóc đen dùng kim quan buộc lên cao, sửa lại bộ dạng du côn trước đây, cung kính hữu lễ, tao nhã.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!