Chương 1: (Vô Đề)

Phủ Định Quốc Hầu đều tràn đầy vui sướng, bởi vì trong phủ đại phu nhân, nhị phu nhân đồng thời lâm bồn. Định Quốc Hầu của Tấn Quốc chinh chiến một đời, thừa kế tước vị đời thứ ba, nhưng hết lần này đến lần khác không có con nối dõi, phu nhân vì vài năm không sinh được con, nên bất đắc dĩ nạp thêm tiểu thư tri phủ làm nhị phu nhân, nhị phu nhân vào phủ liền truyền đến tin vui mang thai, đồng thời trong phòng đại phu nhân cũng truyền đến tin tức tương tự, Hầu gia vui như điên, liền vung tay ban thưởng cho toàn bộ người trong phủ.

Hôm nay, Hầu gia gấp đến độ sức đầu mẻ trán, đi đi lại lại trong đại sảnh, hai phòng đồng thời chuyển dạ, bà đỡ đã đi vào được mấy canh giờ rồi, lại không một ai ra đây, sao lại không vội cho được?

"Lão gia, lão gia, đại hỉ" Một gia đinh hấp tấp chạy đến nói.

Nói, mau nói Định Quốc cuối cùng cũng đợi được gia đinh lên tiếng, tảng đá trong lòng cũng dần hạ xuống, tâm tình lo lắng được thay thế bằng niềm vui sướng.

"Bẩm lão gia, phòng nhị phu nhân bên kia truyền tới, nói nhị phu nhân hạ sinh một tiểu thiếu gia" Gia đinh lúc nói không quên kèm theo giọng điệu vui sướng, nghĩ nghĩ lần này ban thưởng chắc chắn không ít lần trước.

Lão gia vỗ tay bảo Tốt lắm, sau đó lại nhíu mày.

Gia đinh nghi hoặc nhìn khuôn mặt lão gia biến hóa thất thường.

"Phòng đại phu nhân bên kia, có tin tức gì không?" Hầu gia vội vàng hỏi.

"Bẩm lão gia, tạm thời không có." Gia đinh cung kính đáp.

Hầu gia nghe xong, tảng đá trong lòng lại treo lên.

"Mau, mau đi xem phòng đại phu nhân, có tin tức liền bẩm báo."

Nói xong cũng gấp rút tiến đến phòng nhị phu nhân.

Dạ vâng vâng Gia đinh nghe xong, chạy hướng phòng đại phu nhân.

Trong phòng, đại phu nhân đầu đầy mồ hôi, trong miệng ngậm lấy khăn, đau đến không chịu được.

"Phu nhân, dùng sức, sắp ra rồi." Một bà đỡ nói.

Một lúc sau chỉ nghe một tiếng Ahh.

Đại phu nhân suy yếu thở ra một hơi, mồ hôi không ngừng chảy xuống, dùng giọng nói yếu ớt:

"Trương Di, thế nào, là con trai hay con gái?"

"Công chúa, sinh rồi, là một tiểu thư."

Một ma ma cung kính ôm lấy đứa bé đặt bên cạnh đại phu nhân.

Văn Nhân Đồng nhìn thấy đầu đứa nhỏ, thưa thớt tóc, mắt đang nhắm chặt, không khóc cũng không náo động, đáng yêu cực kì.

"Nghe nói, phòng nhị phu nhân bên kia, sinh một tiểu thiếu gia."

"Khởi bẩm công chúa, đúng thế, Cầm phò mã sướng đến phát rồ rồi, phò mã bây giờ đang ở phòng nhị phu nhân." Ma ma đáp.

Văn Nhân Đồng nghe nói phò mã đang ở phòng nhị phu nhân liền căng thẳng. Mẫu bằng tử quý, về sau trong Hầu phủ, địa vị của mình cùng nữ nhi sẽ biết làm sao?

Suy nghĩ một chút nói:

"Trương Di, truyền lời ta, nói ta sinh một tiểu thiếu gia, Trương Di, ngươi nhìn ta lớn lên, ta cũng chỉ có thể tin tưởng một mình ngươi, nếu về sau mẹ con nhị phu nhân đắc thế, mẹ con ta không biết sống thế nào?"

Văn Nhân Đồng cầu khẩn nói.

Trương Di nhìn công chúa từ nhỏ lớn lên, lại tín nhiệm mình như vậy, trong lòng liền cảm động:

"Công chúa, người yên tâm, lão nô cũng đều hướng công chúa như vậy, về phía bà đỡ, công chúa đừng lo lắng, lão nô sẽ xử lý."

Nói rồi liền đi ra ngoài truyền tin với gia đinh nói công chúa nhà mình sinh một tiểu thiếu gia. Gia đinh nghe xong, một bụng vui mừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!