Chương 10: (Vô Đề)

Nàng ngẩng đầu, đôi mắt cười rực rỡ như ánh mặt trời buổi sớm.

"Kỷ Thần Dương to gan đến mức dám nhìn thân thể bản cung, lẽ ra nên móc mắt hắn, chứ không phải trách bản cung tại sao để hắn nhìn thấy, hiểu không?"

"Xúc phạm hoàng gia, dù hắn có bị lăng trì cũng không đủ để chuộc tội."

Vượt qua dòng người, ánh mắt Tiêu Trường Lạc bắt gặp ta đang sững sờ.

Nụ cười của nàng rạng rỡ như ánh bình minh.

"Chiêu Chiêu, đây là món quà bản cung tặng ngươi."

"Thích không? Không cần cảm ơn. Bản cung ghét nhất là nợ ân tình, xem như trả lại ngươi viên gạch năm đó."

Hoàng đế nghe tin, nổi trận lôi đình.

Kỷ Thần Dương thậm chí không được chờ đến kỳ thu quyết, mà bị hành quyết ngay lập tức.

Hôm ấy, từ Tây thị trở về, ta ghé qua Kỷ phủ một chuyến.

Những kẻ liên quan đến vụ rửa nữ trong nhà họ Kỷ đều đã lần lượt bị bắt giam, Kỷ phủ hiện giờ bị canh giữ nghiêm ngặt.

Phu nhân.

Ta mỉm cười, như đang nói chuyện phiếm.

"Bà dạy Kỷ Thần Dương đổ mọi tội lỗi lên đầu mình, đúng không?"

"Hắn quả thật là nhi tử ngoan của bà. Bà biết hắn đã nói gì ở pháp trường không?"

"Trước khi đao c.h.é. m xuống, hắn đã sợ hãi đến mức tè cả ra quần, miệng không ngừng la hét:"Không phải ta, không phải ta! Là mẹ ta sai khiến! Xin hãy tha cho ta, đi g.i.ế. c mẹ ta đi, g.i.ế. c mẹ ta đi!

Bà ta cúi đầu, không trả lời.

Ta không để tâm, người hầu phía sau dâng lên một chiếc hộp.

"Ta đã đặc biệt nhờ đao phủ lấy xuống."

"Phu nhân, không mở ra xem thử sao?"

Nắp hộp mở ra, bên trong là một trái tim.

Đôi mắt mẹ ta lập tức trợn trừng, miệng lắp bắp:

"Đây là… ngươi… ngươi!"

Bà nhìn chằm chằm ta, ánh mắt đầy căm hận, như có thể hóa thành d.a. o găm.

"Nhi tử của ta đâu? Ngươi đã làm gì Thần Dương của ta?"

Ta cười nhẹ:

Ngay ở đây mà.

"Đây là trái tim của bà, trái tim thật sự của bà. Bà không nhận ra sao?"

Mẹ ta sững sờ nhìn trái tim đẫm m.á. u trong chiếc hộp, bỗng ôm đầu hét lên thảm thiết:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!