Chương 32: (Vô Đề)

Bác sĩ đẩy cáng vọt vào phòng giải phẫu, Tiêu Nghị ngồi ở ngoài phòng giải phẫu, cả người không trụ phát run, thở dốc, cơ hồ muốn nôn mửa, Đỗ Mai mang giày cao gót một đường vọt vào hành lang, giám chế cũng tới, ai cũng không dám nói chuyện.

Tình huống thế nào.

Đỗ Mai run rẩy nói.

"Bả vai dập nát gãy xương." Tiêu Nghị thoáng bình tĩnh trở lại, dùng thanh âm run rẩy nói

"Não chấn động… Nước ứ đọng trong đầu, bệnh viện nhân dân Đông Dương không có biện pháp phẫu thuật, giữa trưa hôm nay chuyển tới."

Đỗ Mai khóc lên, Lý Diệp an ủi cô ấy, mấy người đi lên thay phiên ôm cô ấy, Tiêu Nghị khóc đến không kềm chế được, trong tay nắm bùa hộ mệnh bọn họ ởThái Lan xin được, âm thầm cầu nguyện, cái gì cũng tốt, cầm mạng của tôi đi, đừng để anh ấy chết…

Người nhà ký tên.

Bác sĩ đẩy cửa đi ra nói Lập tức phẫu thuật.

"Không có người nhà ở đây." Đỗ Mai nói

"Mẹ của cậu ta ở nước ngoài, tôi đã gọi điện thoại, hiện nay liên lạc không được người."

Tiêu Nghị.

Lý Diệp nói

"Em ký tên cho cậu ấy đi."

Bác sĩ hoài nghi nhìn Tiêu Nghị, Tiêu Nghị liền tiếp nhận bút, mọi người đều đồng ý, ký tên của mình

"Có thể hồi phục không?"

Bác sĩ không trả lời, xoay người đi vào.

Phẫu thuật ước chừng tiến hành khoảng 8 tiếng, ngoài phòng giải phẫu một mảnh yên tĩnh. Quản lý nhỏ giọng nói

"Mọi người ăn cơm đi."

Đỗ Mai ừ một tiếng, cùng giám chế đi trước, Lý Diệp ngồi xuống bên người Tiêu Nghị, sờ sờ đầu của hắn tỏ vẻ an ủi, cái gì cũng không nói, Tiêu Nghị nói

"Thực xin lỗi, để… Mọi người phiền toái lớn như vậy."

Lý Diệp thở dài ý bảo không cần giải thích, Tiêu Nghị một bên nghẹn ngào, một bên giương mắt nhìn Lê Trường Chinh, Lê Trường Chinh cũng khóc, khoát tay ý bảo không quan hệ.

"Tôi gọi điện thoại cho Trịnh Tiểu Thông."

Tiêu Nghị nói

"Chu ca trước khi hôn mê nói vậy trên xe cứu thương."

Lô Chu nằm ở trên xe cứu thương, đưa đến Thượng Hải, nắm tay Tiêu Nghị, hướng hắn nói Trịnh, Tiêu Nghị liền biết Lô Chu lo lắng, muốn tìm người thay mình, cũng biết mình ngã như vậy, không thể quay.

Lý Diệp nói

"Cậu ấy có vài người bạn tốt, Đỗ Mai đã thông tri, hiện nay không biết tình huống, ngàn vạn lần không thể để nhiều người biết."

Tiêu Nghị gật gật đầu, Lý Diệp nói

"Khiêm tốn làm chính."

Phòng phẫu thuật mở cửa ra, hộ sĩ đẩy Lô Chu nằm ở trên giường bệnh đi ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!