Chương 3: (Vô Đề)

Mặc kệ là người đại diện hay minh tinh, mỗi ngày vội vàng bận rộn, có ít nhất 7 việc là đáp quan hệ, 2 việc là tuyên truyền cho fan, dư lại là đóng phim.

Làm người đại diện rất thống khổ, minh tinh gây chuyện phải giải quyết, giải quyết không tốt còn bị võng hữu công kích, phải có quan hệ xã hội, tuyên truyền, dư luận, nói chuyện sử đổi hợp đồng, nhìn người ta dọn đồ ăn, bàn bạc với nhà sản xuất cùng nhà đầu tư, hỏi thăm tin tức cùng bát quái của đối thủ cạnh tranh, nghĩ biện pháp bôi đen đối thủ, bồi dưỡng thủ hạ chính là nghệ sĩ… Từ khi Tiêu Nghị đi theo Lô Chu, hắn liền thân thiết mà hiểu được.

Đương nhiên, công ty an bài hắn làm trỡ lý sinh hoạt của Lô Chu, không phải nói hắn làm trợ lý cả đời, chức nghiệp thứ hai của trợ lý là người đại diện, thứ ba lại là chăm sóc công ty, còn có các công việc khác thí dụ như tạo ra các chi nhánh che giấu người.

Trở thành người đại diện trong một vòng tròn, thường thường là người đại diện mang theo nghệ sĩ, mà khi nghệ sĩ trở thành minh tinh liền ngẫu nhiên sẽ lợi dụng tài nguyên mang theo trợ lý, trợ lý trong vòng luẩn quẩn lăn lộn về sau sẽ thăng cấp thành người đại diện.

Tiêu Nghị đối với tiền đồ của mình, tổng thể mà nói vẫn là rất lạc quan.

Đồ buồi như Tiêu Nghị, đang làm việc vài ngày, ngẫu nhiên cũng sẽ có điểm ảo tưởng không thực tế, thí dụ như trở thành người đại diện phim điện ảnh và truyền hình, có được vài nghệ sĩ mới sau khi xuất đạo đi theo mình chịu mệt nhọc, chờ bọn họ đỏ về sau có thể hô phong hoán vũ, lấy 80% cát sê, lấy tay che trời, không có gì làm không được, đi xe nổi tiếng, ở khu nhà cấp cao… Nói một câu, đại bài đều phải run rẩy, suất ca mỹ nữ như mây, tiền cảnh Tiêu lão bản ngồi trên hàng tỉ tài sản hiển nhiên thực tốt đẹp nhưng nếu muốn chọn Chương Tử Di hay là chọn Trương Mạn Ngọc, rõ ràng bây giờ còn không tới phiên hắn quan tâm.

Trước khi thành công, trước hết phải cam đoan vấn đề tồn tại của mình, Tiêu Nghị lại nói tiếp vẫn là rất bội phục Đỗ Mai, có thể hiểu tính cách của Lô Chu, mỗi lần hướng dẫn hắn cũng hướng về yêu cầu của mình.

"Cuối tuần phải đi Hoành Điếm."

Đỗ Mai lật xem tư liệu trong tay, không chút để ý mà nói

"Hôm nay cùng vui vẻ ăn một bữa cơm đi, buổi sáng người đại diện còn gọi điện thoại lại đây."

Không đi.

Lô Chu nói.

"Như thế nào? Lại làm mình làm mẩy?" Đỗ Mai nói.

Không muốn đi. Lô Chu tựa vào ghế xoay chơi  PSV, Đỗ Mai buông xuống tư liệu, vẻ mặt không biết làm thế nào

"Cậu tới sớm một chút thật tốt, vừa lúc an bài hai người ăn cơm trưa, ngủ trễ như vậy, chỉ có thể sắp xếp buổi tối."

Khi nói chuyện Đỗ Mai nhìn Tiêu Nghị liếc mắt một cái, Tiêu Nghị đang ngồi ở trên ghế sa lông, lấy ánh mắt hỏi ý kiến nhìn Đỗ Mai, Đỗ Mai nói

"Tiểu Nghị, cậu giúp tôi đi xuống mua đồ ăn, mình muốn ăn cái gì cũng mua đi."

Không cần lạt.

Lô Chu đang chơi game ngẩng đầu, hướng Tiêu Nghị nói

"Bao tử vịt thái mỏng chút, them chút muối."

Tiêu Nghị ừ một tiếng, đứng dậy đi rồi. Đóng cửa lại sau, Đỗ Mai đi tới, lấy đi máy chơi game của Lô Chu, Lô Chu vẻ mặt không kiên nhẫn, ngồi xuống.

Tiêu Nghị thế nào?

Đỗ Mai nói.

Tạm được. Lô Chu nói

"Dù sao cũng đã như vậy, so với trợ lý trước kia khá hơn chút."

"Cậu khách khí một chút với người ta đi." Đỗ Mai nói

"Tôi muốn bồi dưỡng cậu ấy hỗ trợ ."

Cậu ta?! Lô Chu quả thực giống như nghe chuyện tiếu lâm, nói

"Cà vạt cũng không biết đeo, hai mươi mấy tuổi mà như học sinh mới tốt nghiệp, nói chuyện cũng nói không rõ ràng, có thể làm người đại diện?"

Mặc kệ thế nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!