Nhưng Tiêu Nghị là người Lô Chu thuê, năm mới còn vài ngày, cùng với Lô Chu thương lượng.
Tiêu Nghị
"Đúng rồi, Chu ca, năm mới anh có kế hoạch gì."
Không biết. Lô Chu nói Ở nhà xem TV.
Tiêu Nghị hỏi
"Năm trước như thế nào?"
Lô Chu: Tại Paris.
Tiêu Nghị: …
Kia năm kia? Tiêu Nghị lại hỏi.
"Cùng Trương Hân Nhiên." Lô Chu nói
"Làm sao vậy? Có chuyện nói thẳng."
Lô Chu mới vừa cùng bằng hữu tụ hội trở về, ngồi ở trong xe, Tiêu Nghị lái xe không chớp mắt nói
"Ách… Tôi suy nghĩ, tôi mấy ngày nữa về nhà đón năm mới, anh sao? Như thế nào an bài."
Lô Chu: …
Tiêu Nghị nháy mắt có loại dự cảm muốn nghe Lô Chu gào thét.
Nhưng mà Lô Chu không có, chỉ nói
"Cậu trở về đón năm mới, không cần phải xen vào chuyện của tôi."
Tiêu Nghị mừng rỡ trong lòng nói
"Tôi đây khi nào trở về?"
"Nha, còn muốn trở về?" Lô Chu thành khẩn
"Về trồng trọt làm đồ ăn đi, huynh đệ, tổ quốc lao động nhân dân cần cậu."
Tiêu Nghị: …
Tiêu Nghị đem xe đỗ ở ga ra, Lô Chu mở cửa xe, vênh váo đi.
Tiêu Nghị từ rương phía sau dọn ra 15 đôi giày Lô Chu mua trên taobao, bỏ vào trong nhà, chờ Lô Chu ra lệnh một tiếng liền muốn đem chúng nó ôm trở về trong phòng, Lô Chu lại nói:
"Lấy đến cho tôi xem."
Tiêu Nghị đành phải xách bao, hy vọng Lô Chu cảm thấy đóng gói thực phiền, kêu hắn trực tiếp đem giầy ném xuống, kết quả Lô Chu cư nhiên không.
Lô Chu cầm một đôi giày nói 44?
Tiêu Nghị: Nha…
Tiêu Nghị mang size 43, rõ ràng nhỏ hơn 1 số, đành phải kiên trì để Lô Chu mang vào giầy thể thao, cột chắc dây giày.
Tiêu Nghị: Nhỏ sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!