Cơ Tự ngơ ngác nhìn bóng lưng chàng hồi lâu mới quay đầu lại bảo: Đi thôi.
Xe lừa nàng vừa chạy đi chốc lát Tạ Quảng đã đuổi theo, hắn nói với Cơ Tự, lang quân nhà hắn bảo Cơ Tự trở về hãy nghỉ ngơi hai ngày cho tốt, ngày kia lại đến đây. Cơ Tự thoáng giật mình rồi đáp ứng.
Sau khi trở lại trang viên, tuy nhóm Trịnh Ngô cảm thấy Cơ Tự cả đêm không về là không tuân thủ nữ tắc nhưng người mời nàng lại là danh sĩ Tạ Lang nổi tiếng thiên hạ thì cũng không nói gì.
Trên đời này ai ai cũng biết con người Tạ Lang cởi mở khoáng đạt, nếu người mời tiểu cô của mình ở lại một đêm tất nhiên sẽ có lý do vô cùng chính đáng, vô cùng quan trọng và vô cùng cấp thiết.
Thế là việc tiểu cô như Cơ Tự ở bên ngoài suốt cả đêm không hề bị nhóm hạ nhân đầy bụng thi thư nhà mình quở trách, ngược lại ai ai cũng điềm nhiên như không.
Cơ Tự khá mệt, nàng tắm rửa xong liền nằm xuống giường ngủ thật say, khi tỉnh lại đã là xế chiều. Không hiểu sao nàng cảm thấy tinh thần mình rất phấn chấn, trong lòng vui vẻ, cơn ngái ngủ cũng biến mất.
Ăn uống xong Cơ Tự nói với nhóm Tần Tiểu Thảo và Tôn Phù:
"Hôm qua lang quân Tạ Quảng nói đã đổi căn viện cho chúng ta rồi, hôm nay chúng ta đi xem thử thôi."
Rồi quay sang Cơ Đạo đang nhìn mình bằng ánh mắt trông mong, nàng nói,
"A Đạo, đệ đi chung với tỷ nào."
Cơ Đạo vui mừng đáp: Vâng.
Nhìn thấy nụ cười non nớt của cậu, Cơ Tự thầm nghĩ: Với trí thông minh của A Đạo, nếu có thể vào học tại tứ đại học quán chắc chắn sẽ có thành tựu rất lớn. Nhưng ta còn chưa phải là sĩ tộc, nếu A Đạo đi học tất nhiên mỗi ngày sẽ bị những kẻ khác sỉ nhục cho xem.
Chỉ nghĩ đến thôi lòng nàng đã quặn đau.
Họ nhanh chóng chạy đến Ô Y Hạng, căn cứ theo địa chỉ của khế đất, Cơ Tự đi đến một căn viện. Cánh cửa đồng đang khóa im ỉm, thông qua tường rào cao cao có thể thấy được bóng cây xanh mướt bên trong.
Hiện giờ là lúc đám sĩ tộc qua lại nhiều, xe lừa Cơ Tự chỉ đỗ một lát đã bị khá nhiều sĩ tộc chỉ trỏ. Nàng thầm thở dài, rốt cuộc không vào viện mà bảo Lê thúc đánh xe rời đi. Cơ Đạo vẫn quay đầu nhìn căn viện nhà mình.
Lát sau, cậu mím môi, nói với vẻ không vui:
"Tỷ, sao phải quan tâm đến cái nhìn của người khác như vậy? Tại sao đến nhà mình mà chỉ đứng ngoài cổng không dám đi vào?"
Cơ Tự quay đầu lại nhìn cậu, nhỏ nhẹ nói: "Mấy trăm năm qua Ô Y Hạng là nơi chỉ dành cho sĩ tộc hàng đầu ở, bây giờ chúng ta tiến vào sẽ khiến cho những sĩ tộc đó hoài nghi. Nếu có người cố ý điều tra, phát hiện ra chúng ta không phải là người của một trăm sĩ tộc, như vậy hậu quả sẽ chỉ có hai loại.
Một là sĩ tộc nào đó ra mặt ép chúng ta bán lại căn viện. Hai là những phủ sĩ tộc xung quanh sẽ cảm thấy như có cỏ dại mọc quanh gốc ngọc lan quý nhà mình, làm ô uế họ, làm nhục họ, họ sẽ tìm cớ nào đó đuổi chúng ta ra khỏi Kiến Khang, cuối cùng căn viện cũng thuộc về tay họ.
"Sắc mặt Cơ Đạo không được tốt, lát sau cậu mới nắm chặt quả đấm, căm hận nói:"Đệ không thích sĩ tộc."
Đệ không thích sĩ tộc ư?
Cơ Tự nhìn Cơ Đạo một hồi, trong lòng thầm nghĩ: Thật ra thì đệ cũng xuất thân là sĩ tộc đấy.
Có điều Cơ Tự cũng không biết nhiều về thân thế của Cơ Đạo, trong trí nhớ của nàng, sau khi Cơ Đạo nhận tổ quy tông, cuộc sống cũng không tốt.
Kiếp trước nàng vẫn hận mình không thể che chở nhiều cho cậu, bây giờ đã có cơ hội, bằng bất cứ giá nào nàng cũng phải bảo vệ cậu cho đến lúc trưởng thành, có năng lực tự vệ mới thôi.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Hai người cười cười nói nói, thoáng chốc đã đi đến Thanh Viễn tự tối qua Cơ Tự tá túc.
Nhìn ngôi chùa thấp thoáng sau rừng cây, Cơ Tự nói:
"A Đạo, chúng ta đi bái Phật nào."
Cơ Đạo vui mừng đồng ý, vội vàng nhảy xuống xe lừa. Hai tỷ đệ thong thả đi men theo đường núi lên chùa.
Khó khăn lắm mới đến giữa sườn núi thì bỗng phía trước truyền đến tiếng cười của mấy nữ tử. Có người nhận ra Cơ Tự, thế là giọng của tiểu cô Trần Thập Tam lại the thé vang lên: "Ơ, đó không phải là Cơ tiểu cô sao? Nhớ hôm qua ta đuổi ả cút, mặt ả còn xanh mét nữa đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!