Thái hậu họ Lộ, xuất thân hàn môn, phụ thân của bà trước đây là đánh xe ngựa cho Lang Gia Vương thị. Dĩ nhiên không chỉ có mình Thái hậu xuất thân nghèo hèn, mà ngay cả Hoàng triều họ Lưu cũng là thứ tộc.
Chẳng qua Dữ Trương thị được gả vào Dữ phủ, một trong một trăm sĩ tộc đứng đầu phương Nam, nhưng nói cho cùng Dữ Thị cũng không phải hai nhà Vương
- Tạ.
Lang Gia Vương thị có thể không nể mặt Lộ Thái Hậu, Trần Quận Tạ thị cũng có thể không xem Thái hậu ra gì, thế nhưng Dữ thị nhất định phải làm đủ lễ nghĩa. Huống chi hôm nay Trương thị đến đây chúc thọ còn có một mục đích khác.
Dữ Trương thị năm nay mới vừa hai bảy, hai tám tuổi. Dáng vẻ ả ngày thường luôn văn nhã, khiến người ta có cảm giác như đã được học đủ thứ thi thư.
Tuy có thân phận được nâng từ thiếp thất lên chính thê, nhưng thứ nhất là ả và Đại Dữ Trương thị vốn là tỷ muội ruột, thứ hai là ả nổi danh từ ái nhân hậu, nếu không vì ả rộng lượng nhân từ lại là người tốt, yêu thương nữ nhi của tỷ tỷ còn hơn cả con gái mình, thì làm sao có chuyện nữ nhi do tỷ tỷ ruột sinh hạ là ngũ tiểu cô Dữ Thi Nhi vì muốn nâng đỡ ả mà chống đối phụ tổ nhiều lần, và còn khoe khoang với người ngoài rằng mình có một người dì tốt như thế chứ?
Dữ Trương thị đoan trang tao nhã, trang điểm quý phái nhưng không lòe loẹt đến bái kiến Thái hậu, sau khi hành lễ, ả dâng một cái hộp gỗ được mở ra đặt trên kỷ.
Lộ Thái hậu không được học hành tử tế, mỗi khi được ai tặng lễ vật đều hay khoe khoang trước mặt mọi người, cho nên người tặng lễ cứ a dua nịnh nọt theo ý bà.
Dữ Trương thị dâng lên một bức tượng Quan Âm gỗ lim vàng, hình dáng bức tượng kia rất lạ, ắt hẳn là từ nước khác chứ không phải vật ở Trung Nguyên. Hơn nữa căn cứ vào đường nét chạm trổ tinh sảo, cũng như giá trị của giống lim vàng, có thể cho thấy phần thọ lễ này vẫn rất quý giá.
Nhưng Lộ Thái hậu vừa nhìn thấy bức tượng kia thì đã cau mày:
"Ta nhớ lần trước ngươi nói dâng tặng ta đâu phải bức tượng gỗ điêu khắc này."
Gần như là Lộ Thái hậu vừa cất lời, sắc mặt Dữ Trương thị liền tái nhợt rồi chuyển thành trắng bệch, ả thở dài.
Các vị mệnh phụ xung quanh khẽ giọng bàn tán.
Trong tiếng nghị luận, Dữ Trương thị có vẻ như không chịu nổi nữa, ả thút thít:
"Chuyện này là mệnh phụ không đúng, bức bình phong Hồi Văn Tú thì bị tiểu nữ trong nhà lỡ tay làm hỏng rồi ạ."
Dữ Trương thị vừa nhắc đến
"Bức bình phong Hồi Văn Tú", chúng mệnh phụ bàn tán xôn xao hơn. Từ lâu họ đã nghe nói đến cách thêu thất truyền trăm năm này, nhưng không ngờ Dữ Trương thị có thể kiếm được bức bình phong đó, thật đúng là vô cùng lấy lòng Thái hậu.
Nhưng tiếc thay, thứ đồ quan trọng như vậy lại bị nữ nhi của Dữ Trương thị phá hỏng.
Do xuất thân quê mùa, trước nay Thái hậu luôn cư xử bộc tuệch, mấy lần trước Dữ Trương thị luôn nhắc về chuyện ả có được bức bình phong Hồi Văn Tú khiến bà mong ngóng rất nhiều.
Nhưng giờ phút nghe thấy như vậy, Thái hậu liền nổi giận, sa sầm mặt quát lên:
"Lỗi này là tại ngươi rồi, thứ quan trọng như vậy sao lại để nữ nhi lấy ra nghịch ngợm được?"
Nghĩ đến việc từ trước đến giờ những sĩ tộc kiêu ngạo luôn chán ghét Lộ Thái hậu, bà đoán không chừng chuyện này là do tiểu cô sĩ tộc cố ý gây ra, ả khinh thường bà xuất thân hàn môn nên cố ý cắt hỏng tấm bình phong, dùng chiêu này để sỉ nhục bà đây mà!
Lúc này vú già đi theo Dữ Trương thị vội vàng bẩm:
"Kính xin Thái hậu nương nương thứ tội, phu nhân nhà nô tỳ vì muốn tìm được bức bình phong Hồi Văn Tú còn tồn tại duy nhất trên đời này dâng tặng người mà đã cất công cực khổ, sai người tìm kiếm suốt năm năm ạ."
Ngay sau đó vú già kia lại nói nhỏ:
"Nhưng tại ngũ tiểu cô xấc láo đã quen, nàng biết rõ nhưng cứ..."
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Vú già vừa nói xong, tiếng xì xao lại vang khắp nơi,
"Ngũ tiểu cô? Đứa con gái duy nhất của chính thất phu nhân để lại à?"
"Nghe nói tiểu cô kia từ trước đến giờ luôn kiêu căng, không ngờ dám cả gan phá hoại luôn cả quà mừng thọ cho Thái hậu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!