Chương 28: Tấm lòng Chu Lang

Hôm nay tụ hội ở đây ngoại trừ Chu Ngọc ra còn có mấy quan lại đến từ kinh thành Kiến Khang và những con cháu thế tộc thường hay giao hảo với Chu Ngọc.

Mà những tiểu cô xuất hiện trong trường hợp này đương nhiên là ái nữ của một vài gia tộc thực lực không mạnh hoặc thân phận không cao, đến chỉ để mong sau này có cơ hội trở thành thiếp của một vị đại nhân nào đó.

Thế nên, Chu Ngọc vừa nói ra lời kia đã khiến cho không khí trở nên yên lặng như tờ. Trong nháy mắt, những tiểu cô đang vây quanh hắn đều mang vẻ mặt phức tạp mà tản đi.

Chu Ngọc đi đến bên cạnh Cơ Tự, sau đó ánh mắt tuy hướng về phía thuyền hoa, miệng vẫn mỉm cười, nhưng lời nói ra lại không hề khách sáo:

"Khanh khanh, ta lại giúp nàng một việc lớn rồi."

Nghe thấy lời nói của Chu Ngọc, Cơ Tự khẽ giật mình, lập tức hiểu ra mưu tính của mình đều bị Chu Ngọc nắm rõ trong lòng bàn tay. Nàng bất giác chau mày, nghĩ ngợi: Người này quá thông minh, thật sự không phải là người đáng để nàng đem lòng yêu thích.

Trong lúc nàng nghĩ thầm, giọng nói của Chu Ngọc lại ôn hòa vang lên:

"Thật ra thì ta đã giúp A Tự rất nhiều việc. Thời gian trước ta còn giúp nàng trừng trị mấy kẻ Trang gia, nghĩ là không quan trọng nên mới không nói cho nàng biết."

Hắn không nhắc đến thì thôi, vừa nhắc đến Cơ Tự liền bốc hỏa. Nàng tức giận trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nói:

"Tai họa đó là do Chu lang tự chuốc về. A Tự vốn tưởng rằng Chu lang ít ra cũng phải có chút áy náy, hiện tại mới biết hóa ra Chu lang lại thật sự đắc ý như thế!"

Chu Ngọc khẽ cười, hắn vẫn không nhìn nàng, đôi mắt đào hoa tiếp tục liếc mắt đưa tình khắp nơi: "Hóa ra A Tự vẫn luôn trách ta à? Ôi, thật ra thì A Tự cứ khéo lo thôi, cho dù nàng không đi cầu cứu, ngày nào ta còn ở huyện Kinh, mấy đám người vô năng ở Kinh Châu kia cũng sẽ không dám đi làm khó nàng.

Dù ta rời đi chăng nữa, bọn họ đã biết nàng là vị hôn thê của ta, cũng sẽ không dám gây chuyện với nàng đâu.

"Hóa ra người này còn biết cả chuyện nàng đến nhờ Tạ Lang cứu giúp ư? Hàng mày Cơ Tự nhíu chặt. Hắn nhích lại gần nàng thêm một bước, ống tay áo hai người chạm vào nhau, giọng Chu Ngọc lại dịu dàng vang lên:"Khanh khanh, ta chỉ muốn cưới nàng thôi mà. Tâm ý khẩn thiết này lẽ nào có sai lầm gì sao?" Nói lời cuối, trong giọng điệu hắn còn mang theo vài phần ấm ức.

Cơ Tự suýt nữa nổ tung vì tức giận. Cái tên lang quân ngả ngớn, tự cho mình là đúng này thật thối tha! Hứ!

Cơ Tự giận đến cực điểm, khuôn mặt non nớt đỏ gay cả lên. Tuy nàng còn nhỏ tuổi nhưng vẫn có thể thấy được vẻ đẹp vô song khi lớn lên sau này. Chu Ngọc liếc sang, không hề kiêng dè mà nhìn xoáy vào nàng, đôi mắt nheo lại, nét cười càng lúc càng đậm.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Đúng lúc này một quan viên trên thuyền hoa cất lời, gọi Chu Ngọc đến xem tranh. Cơ Tự đang đứng đối mặt với Chu Ngọc bỗng nhác thấy một người.

Đó là một ca nhi trang điểm tỉ mỉ, cười duyên dáng, đi đến từ phía sau Chu Ngọc. Cơ Tự cảm thấy nàng ta có điểm khá kỳ quái.

Biểu cảm biến hóa của Cơ Tự cũng khiến Chu Ngọc chú ý, hắn nhanh chóng quay đầu lại.

Có lẽ vẻ mặt của Cơ Tự đã khiến cô nương kia cảnh giác, hành động của Chu Ngọc lúc này lại càng làm cho nàng ta bất an hơn. Ca nhi vừa tiến đến phía sau lưng Chu Ngọc bỗng thét lên, đồng thời rút ra một thanh đoản kiếm, đâm về phía Chu Ngọc.

Khi ấy mọi người đang vui vẻ, nào có ai ngờ sẽ có thích khách xuất hiện!

Cơ Tự lập tức đẩy Chu Ngọc sang một bên, bản thân chắn ngay trước mặt hắn.

Chu Ngọc lập tức gào lên:

"Người đâu, mau đến đây!"

Bởi vì Cơ Tự kịp thời cảnh giác, nữ thích khách kia đã sớm bị bại lộ, một hộ vệ kịp bay đến đá bay ả đi, té ngã xuống đất. Mấy hộ vệ khác cũng đồng loạt lao đến, ghì chặt ả xuống.

Chu Ngọc giận dữ, sải bước đi đến, giẫm lên mặt nữ thích khách, nghiến răng quát lên:

"Nói, ai phái ngươi đến đây?"

Nữ thích khác cười lạnh, vừa định cất lời thì đột nhiên phía sau lại vang lên tiếng ồn ào, chỉ nghe thấy mấy tiếng đồng thanh hô lên:

"Cẩu tặc, nộp mạng đi!"

Giữa đám người trên bến tàu đột ngột xuất hiện tới mười mấy tên cường tráng, họ rút kiếm trong tay áo ra, phóng về hướng Chu Ngọc và mấy chiếc thuyền hoa. Biến cố bất ngờ xảy ra này khiến mọi người trở tay không kịp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!