Bốn ngày sau, tin tức cha con Trịnh thị bị cướp giết truyền về từ huyện Chương Thủy. Ba ngày sau đó, Trịnh mẫu phải bán đi hai trăm mẫu ruộng tốt mới chuẩn bị đủ tiền để nhận lại thi thể của phu quân và con trai mình từ tay nha dịch.
Trải qua cửa ải lần này, cả gia tộc Trịnh thị có thể nói là bị tổn thương nguyên khí nặng nề, chẳng những mất hai người đàn ông trụ cột trong nhà, còn mất luôn cả hai trăm bộ khúc của gia tộc. Mà đây mới chỉ là khởi đầu cho mọi chuyện về sau thôi.
Hai trăm thanh niên trai tráng kia chết đi, người nhà họ đau thương tuyệt vọng, theo tình theo lý thì Trịnh phủ phải đền bù thiệt hại cho gia đình họ, nhưng cha con Trịnh thị cũng bị giết, Trịnh mẫu và Trịnh Mật đều hoảng sợ, chỉ muốn nắm chặt tiền trong tay, một đồng cũng sợ mất, huống chi là giao ra một khoản tiền lớn để đền bù chứ?
Vì thế, qua một đêm, Trịnh phủ đã trở thành nơi hỗn loạn, gia quyến của hai trăm bộ khúc kia canh giữ, khóc lóc vật vã ở trước cửa suốt ngày suốt đêm.
Vào ngày thi thể Trịnh lão gia và Trịnh Huống được chuyển về, Cơ Tự có đến bái tế một lần. Nói cho cùng, Trịnh lão gia và Trịnh Huống gián tiếp chết trong tay nàng, nên khi đối mặt với linh đường u ám kia, dù Cơ Tự có hàng nghìn lý do để tự bào chữa đi nữa, trong lòng cũng thấy rất gượng gạo.
Đúng vậy, cha con họ mắc mưu của Cơ Tự. Hôm ấy nghe đến huyện Chương Thủy, nàng bỗng nhớ lại một sự kiện rất lớn. Vụ án huyện Chương Thủy từng náo động cả Giang Nam ngày ấy. Nguyên nhân là do dân làng phát hiện ra kim sa trong nước sông.
Trong sông có kim sa thì có khả năng lớn là trên núi có mỏ vàng, tin tức ấy vô tình bị gia tộc họ Thạch hùng bá ở Kinh Châu biết được. Thế là sau khi bí mật điều tra tình hình huyện Chương Thủy, Thạch thị phái ra một hậu bối đi nhậm chức huyện lệnh huyện Chương Thủy.
Tiếp theo thông qua chức huyện lệnh này mà cưỡng ép chiếm đoạt cả nghìn mẫu ruộng, bao trọn vùng núi Chương lẫn sông Chương Thủy, biến vùng đó trở thành tài sản riêng của gia tộc mình.
Trong mắt Thạch huyện lệnh, hành vi cha con Trịnh thị vừa lén lút thăm dò vừa lục soát cả khu núi chính là có ý nhăm nhe đến mỏ vàng nhà gã. Thế nên khi nghe cha con Trịnh thị nói lý do là đến tìm kiếm hang ổ bọn cướp thì càng thịnh nộ hơn. Vì gã cho rằng lý do này là cha con họ bịa đặt.
Gia tộc gã đã điều tra huyện Chương Thủy lâu như vậy, lại mang theo cả nghìn quân quét sạch giặc cướp ở đây một lượt, làm sao gã không biết ở huyện Chương Thủy này còn có hang ổ lũ cướp gì nữa hay không?
Sau khi giết chết cha con Trịnh thị ngay tại chỗ, gã còn sai người báo tử đến Trịnh phủ, cũng thuận tiện điều tra một phen, biết Trịnh thị không hề có lai lịch gì, mà vợ con của bọn họ cũng không biết họ đến huyện Chương Thủy để làm gì, lúc này gã mới bình tĩnh lại.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Trong trí nhớ của Cơ Tự, Thạch thị vì tư lợi đã ép bức dân làng trở thành dân lưu lạc, tiếp theo Kinh Châu lại gặp phải lũ lụt hai năm liền, dân chúng vô cùng khốn khổ.
Thế là nhóm lưu dân của huyện Chương Thủy dấy lên mồi lửa, cuối cùng trở thành bạo động lan rộng khắp cả châu. Sự việc này được đặt tên là Loạn Kinh Châu, bắt nguồn từ việc Thạch thị sưu cao thuế nặng, liên lụy thêm cả mấy mươi huyện trong vùng, dẫn đến cái chết cho hàng chục vạn người.
Trong lúc Cơ Tự đang luyện viết chữ trong thư phòng thì Trịnh Mật mặc áo tang xông vào gọi to:
"A Tự, ngươi phải giúp ta!", Nàng ta bất chấp nắm lấy tay áo Cơ Tự định lôi nàng đi.
Cơ Tự giật ống tay áo, bước lùi lại, nhíu mày nói:
"A Mật, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ngươi còn chưa nói rõ nữa."
Trịnh Mật nổi giận, hét ầm lên: "Còn cần phải nói nữa sao? Nhà ta cả ngày bị đám dân đen kia chặn cổng, khóc lóc phiền chết đi được. Bọn họ thấy Trịnh gia ta chỉ còn mẹ góa con côi liền mở miệng đòi hỏi vô lý quá đáng.
Cơ Tự ngươi vốn là người của Trịnh gia ta, xảy ra đại sự như vậy sao ngươi lại không ngó ngàng đến? Đi, ngươi đi nói với lang quân Chu gia, bảo họ ra mặt đuổi đám ruồi nhặng kia đi cho ta.
Ta biết chắc chắn lang quân Chu gia sẽ đồng ý, lần trước mấy người kia kéo đến muốn mượn danh nghĩa của nhà ngươi, Chu Ngọc liền ra mặt giải quyết, lần này đến lượt nhà ta, bất cứ giá nào ngươi cũng phải xin lang quân Chu gia ra mặt giúp đỡ mới được.
"Trong tiếng quát tháo the thé của Trịnh Mật, Cơ Tự vẫn điềm nhiên:"Ta không phải người Trịnh gia.
"Trịnh Mật khẽ giật mình. Nàng ta trừng mắt nhìn Cơ Tự, dần dần biểu hiện khuôn mặt trở nên luống cuống, từ không kiên nhẫn chuyển thành hoang mang, nhưng miệng vẫn cố hét:"Lời này của ngươi là sao?
"Cơ Tự cười nhạt, nhìn thẳng vào Trịnh Mật:"Chẳng sao cả, ta chỉ phát hiện hình như ngươi đã quên mất một điều, Cơ Tự ta không hề có liên quan gì đến Trịnh phủ ngươi cả.
"Cơ Tự vừa dứt câu, mặt Trịnh Mật đã trắng bệch. Nàng ta ngơ ngác nhìn Cơ Tự một hồi, mới dịu giọng xuống, nói:"A Tự, nhà ta đã xảy ra chuyện, phụ thân và ca ca ta đều chết cả rồi, nhiều năm qua nhà ta luôn giúp đỡ ngươi, giờ ngươi khoanh tay bàng quan như vậy không sợ người khác mắng ngươi là đồ vong ân phụ nghĩa sao?
"Nghe thấy lời nói của Trịnh Mật, Cơ Tự bật cười, mà tiếng cười này của nàng lại khiến sắc mặt đang trắng bệch của Trịnh Mật chuyển thành xanh mét. Cơ Tự lùi về phía sau, ngồi xuống ghế với tư thái tao nhã, rồi ngẩng đầu nói với Trịnh Mật:"A Mật, hôm nay chúng ta nói cho rõ ràng với nhau đi.
"Ra hiệu cho nàng ta ngồi xuống, Cơ Tự chậm rãi cất lời:"A Mật, ngươi phải hiểu hai việc. Một là nhóm bộ khúc nhà ngươi chết là vì làm việc cho gia đình ngươi, nên chuyện bồi thường cho họ là đương nhiên.
Chuyện như vậy, đừng bảo là nói với lang quân Chu gia, ngay cả nếu những người đó cáo trạng đến trước mặt hoàng đế cũng là họ hợp lý.
Hai là, nói cho mẫu thân của ngươi biết, nể tình qua lại nhiều năm, ta sẽ đi nói với lang quân Chu gia rằng phụ thân và ca ca ngươi chết không rõ ràng..."
Linh Vũ Thiên Hạ Tiên Hiệp, Xuyên Không Chị Em Cùng Gả Cùng Ly Hôn Ngôn Tình, Sủng, Đoản Văn, Tổng tài Thiên Cơ Điện Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Trinh Thám, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Dị Giới Bấy giờ Trịnh Mật kích động đứng bật dậy, Cơ Tự lại ra hiệu cho nàng ta ngồi xuống, mới lạnh lùng nói tiếp:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!