5
Ta liên tục lắc đầu, còn Triệu Uyển thì ra chiều tiếc nuối.
Lúc này ta mới nhớ đến chính sự, vội sai nàng đi từ chối hôn sự từ phủ Thân vương.
"Nếu không phải vì trong tay hắn có không ít binh quyền, chỉ dựa vào cái bộ dạng kia mà cũng đòi làm chính phu của nô tỳ sao?" Triệu Uyển bĩu môi, khinh thường gật đầu.
Khóe miệng ta giật nhẹ, lại phải nhắc nhở thêm lần nữa:
"Không được tạo phản, không được mưu nghịch, càng không được ép ta lên ngai vàng!"
Thấy nàng ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, ta mới yên tâm rời đi.
…
Vừa ra khỏi cửa liền gặp ngay Thân vương, ta lập tức làm ám hiệu với hắn, khẽ nói:
"A Ngô may mắn không làm nhục sứ mệnh, việc đã xong."
Dung Tây Tàng nhướng mày, ánh mắt tỏ vẻ không tin ta thực sự có thể giải quyết chuyện này. Ta khẽ cười, đáp:
"Vương gia chỉ cần chờ tin từ vị kia là được." Rồi quay người về phủ.
Không lâu sau, cả kinh thành xôn xao truyền nhau rằng tại yến tiệc ở phủ Thân vương, Minh Hoa công chúa thân thể bất an nên đã hồi cung sớm, còn đặc biệt trả lại lô hoa quý mà Thân vương phủ vừa dâng lên mấy hôm trước.
Ta nghĩ bụng, con hồ ly Dung Tây Tàng kia giờ chắc hài lòng rồi.
Ai ngờ Như Nguyệt lại mang về thêm một tin:
"Tiểu thư, kinh thành đang đồn ầm lên kia kìa! Nói Thân vương và người tâm đầu ý hợp, sắp tới sẽ chính thức tới cửa cầu thân!"
Sắc mặt ta trầm hẳn xuống, vừa lúc thấy tiểu tư từ viện phụ thân chạy tới, ta thầm nhủ: Toang rồi.
Quả nhiên, vừa bước vào viện, đã thấy phụ mẫu đang ngồi trong sân, mặt mày u ám.
Quỳ xuống! Mẫu thân quát lớn, ta theo phản xạ lập tức quỳ rạp xuống đất.
Chậc, cái phản xạ c.h.ế. t tiệt này!
"Ngươi và vị Thân vương kia... rốt cuộc từ khi nào bắt đầu qua lại?"
Trong lòng ta mắng Dung Tây Tàng đến một vạn lần, nhưng ngoài miệng vẫn ngoan ngoãn đáp:
"Là hôm ở trà lâu, Nghiêm Cảnh mượn cớ gây sự với Như Nguyệt, Thân vương ra mặt ngăn cản."
"Nhưng đúng là Dung Tây Tàng có ý cầu hôn nữ nhi."
Ta không định giấu diếm.
"Chỉ là... hắn nhìn trúng không phải con, mà là... nhà họ Thẩm của chúng ta."
Ta quay sang nhìn phụ thân, thấy ông khẽ nhíu mày.
"Phụ thân tuy là Tể tướng, nhưng trong triều…"
Ta cắt ngang:
"Thẩm gia ta là dòng họ thanh liêm, đứng vững trên triều bao năm qua, là nơi bao thế hệ hàn môn lấy làm tấm gương. Thánh thượng coi trọng phụ thân, cũng là vì điều ấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!