Chương 35: (Vô Đề)

Nếu nói chuyện Lưu Thiên Tứ nhận ra Uý Thiên làm cho mọi người trong cung buồn vui lẫn lộn, vậy thì chuyện Lưu Ly hạ xuân dược cho đại ca Ly Thương của nàng, còn hoài đứa nhỏ lại đánh một cái tình thiên phích lịch đại lôi xuống đầu mọi người, nhất là ba ba của Lưu Ly── Ly Nghiêu, suýt nữa một hơi nghẹn chết.

Nữ nhi của hắn không có bộ dáng công chúa cũng liền thôi, lại học ở đâu thói xấu cấp nam nhân kê đơn, cái này cũng chưa tính, khi có thai rồi còn chết sống không chịu lấy chồng, không đem trong cung ngoài cung gây sức ép cho gà bay chó sủa là tuyệt không bỏ qua.

"Nếu Ly nhi có một nửa nhu thuận của Tiểu Tứ Nhi, ta ngay tại trong phòng ngày ngày thắp hương bái Phật." Lưu Tích Tứ, trên thực tế lànương của Lưu Ly, tức giận ở trong phòng dậm chân thình thịch. Nghe được chính mình được khen ngoan, Lưu Thiên Tứ chạy đến trước mặt Tam ca muốn tưởng thưởng.

Lưu Tích Tứ ôm lấy đệ đệ hung hăng ở trên mặt hắn ấn vài cái, lại cảm thán, hắn vì sao liền sinh không ra tiểu Dụ Đầu giống như đệ đệ?

Sinh ra đều là hầu tử làm cho hắn tức giận.

"Tích Tứ, ngươi cũng đừng tức giận, chờ Ly nhi tiêu khí, nàng khẳng định sẽ chịu gả cho Thương nhi thôi." Bạch Hãn Triệt ở một bên khuyên bảo.

Đừng có tức giận.

Lưu Thiên Tứ lấy quả đào uy đến bên miệng Tam ca, Thiên Thiên đi gặp đại ca, hắn có lưu trái cây cho Thiên Thiên rồi.

Tiểu Tứ Nhi…… Lưu Tích Tứ cắn tiếp theo đại khối quả đào trong tay đệ đệ,

"Vì sao Ly nhi cùng Huy nhi không một chút nào giống Dụ Đầu?"

"Vậy thì phải đi hỏi cha thôi."

Bạch Hãn Triệt vui vẻ đáp. Nhiều đứa nhỏ như thế chỉ sinh ra một tiểu Dụ Đầu, ngoại trừ cha bọn họ ra còn ai có thể sinh được chứ.

Cục cưng cục cưng.

Lưu Thiên Tứ cắn cắn quả đào, lẩm bẩm.

"Tiểu Tứ Nhi phải làm ông chú." Lưu Tích Tứ ôm đệ đệ quay quay mấy vòng, rồi mới đem hắn phóng tới trên nhuyễn tháp làm cho hắn an tâm ăn quả đào.

Cục cưng cục cưng.

Lưu Thiên Tứ ăn một ngụm quả đào, nhỏ giọng nhắc tới một câu.

Lưu Tích Tứ cùng Bạch Hãn Triệt thấy hắn im lặng ăn quả đào, không coi ai ra gì tiếp tục tán gẫu.

Lưu Tích Tứ:

"Thương nhi, đứa nhỏ ngốc kia, hắn tuy là dưỡng tử của ta cùng Ly Nghiêu, nhưng nếu chúng ta không đồng ý nó cùng Ly nhi một chỗ, làm sao từ nhỏ để cho bọn chúng cùng ăn cùng ở chứ."

Bạch Hãn Triệt:

"Này ta có thể lý giải, Ly nhi dù sao cũng là công chúa, vẫn là công chúa duy nhất của chúng ta, nó có băn khoăn là bình thường."

Lưu Tích Tứ: "Này thì thôi, nhưng Lưu Ly nha đầu này hiện tại là quyết tâm không lấy chồng. Biết nó gan lớn, nhưng không nghĩ tới lá gan nó lại quá lớn như thế, dám cấp Thương nhi hạ xuân dược, còn có thai.

Ta có thể cho nó nháo vài ngày, nhưng tuyệt không chấp nhận nó vị hôn liền sinh đứa nhỏ, nếu không mặt mũi hoàng tộc biết giấu nơi đâu.

"Hai người cũng chưa chú ý tới, người nào đó chuyên tâm ăn quả đào trừng lớn hai mắt, trong mắt phiếm quang. Bạch Hãn Triệt:"Cũng đúng, Ly nhi bất đồng ngươi và ta. Ngươi cùng ta là thân nam tử, chỉ cần phụ thân đồng ý, vậy tính cùng một chỗ.

Nhưng Ly nhi bất đồng, nàng có thể chính đại quang minh cùng Thương nhi thành thân, huống chi còn có đứa nhỏ.Lưu Tích Tứ:Đúng rồi, nói đến đứa nhỏ ta nhớ ra rồi. Sinh tử dược một lần chỉ có thể ăn một viên, nếu một lần ăn hai viên, sau này sẽ giống như cha cho dù không uống thuốc cũng sẽ có thai, ngươi không một lần nếm qua hai viên đi.

Ta vốn vẫn muốn hỏi ngươi, kết quả đều quên.

"Bạch Hãn Triệt lắc đầu:"Không có.Vậy là tốt rồi.

"Lưu Tích Tứ thở dài."Dược? Cục cưng?

"Quả đào trong tay Lưu Thiên Tứ bị hắn phóng tới trên bàn, mở miệng hỏi, vẻ mặt ngạc nhiên."Ai nha, chúng ta không nên ở trước mặt Dụ Đầu nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!