Chương 12: (Vô Đề)

Dụ Đầu muốn cái gì? Mang Lưu Thiên Tứ đến bên cạnh ao cá không người, Uý Thiên ngồi ở trên tảng đá hỏi. Thấy thần sắc Lưu Thiên Tứ không có sợ hãi, hàn khí trên người Uý Thiên phút chốc không còn.

Thiên Thiên…… Lưu Thiên Tứ để sát vào Uý Thiên, khát vọng nhìn hắn, chằm chằm nhìn vào mắt hắn.

"Dụ Đầu? Muốn làm gì?" Uý Thiên lại hỏi. Từ miệng Lưu Thiên Tứ thản nhiên toả ra mùi hương của quýt, làm cho Uý Thiên có điểm hoảng hốt.

Thiên Thiên.

Thấy Uý Thiên không rõ ý mình, Lưu Thiên Tứ nóng nảy, lại để sát vào một chút, gần đến nỗi như muốn dán vào mặt Uý Thiên.

"Dụ Đầu…… Muốn làm gì?"

Uý Thiên không rõ, kiên nhẫn hỏi, tầm mắt dừng lại ở cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Lưu Thiên Tứ, chẳng hiểu sao trong đầu hắn lại xuất hiện ý niệm muốn nếm thử một lần xem sao.

Thiên Thiên.

Lưu Thiên Tứ lớn tiếng kêu, cả thân mình đều phục ở trên người Uý Thiên. Thấy Uý Thiên không để ý tới mình, Lưu Thiên Tứ đô khởi miệng, đôi môi mỏng đụng phải Uý Thiên.

Uý Thiên giống như bị một tia lửa điện xẹt qua thân, giật mình đứng lên, suýt nữa quăng ngã Lưu Thiên Tứ.

Thiên Thiên…… Lưu Thiên Tứ cảm ứng được tình tự Uý Thiên biến hóa, bất mãn biến thành lo lắng, nhỏ giọng kêu, cũng không nở nụ cười, mắt to khẩn trương nhìn Uý Thiên.

Uý Thiên trấn an Lưu Thiên Tứ, trong lòng mặc niệm Hàn tâm quyết, thấy Lưu Thiên Tứ đang cẩn thận nhìn mình, Uý Thiên phóng thấp giọng hỏi:

"Dụ Đầu, muốn làm gì?"

Hắn vừa rồi vì sao lại có cái ý niệm xấu xa ấy trong đầu, Lưu Thiên Tứ tín nhiệm hắn như thế, đem hắn trở thành ca ca, thế mà hắn…… Uý Thiên không hề tránh mặt Lưu Thiên Tứ, còn nhìn chăm chú vào mắt hắn.

Lưu Thiên Tứ nhìn Uý Thiên sau một lúc lâu, đầu vì ngẩng lên nên thấy mỏi cổ, liền đứng lên trên tảng đá ở bên cạnh tiếp tục nhìn Uý Thiên, vẫn lo lắng nhỏ giọng kêu: Thiên Thiên…… Tiếp theo cởi xuống hà bao chính mình đưa cho Uý Thiên,

"Thiên Thiên…… Không vội……" Lưu Thiên Tứ đem bảo bối của mình đưa Uý Thiên, muốn làm cho Uý Thiên cao hứng.

Bao nhiêu ý niệm trong đầu Uý Thiên đã sớm bị hắn đè nén xuống tận cùng nơi đáy lòng, hắn đem hà bao mà Lưu Thiên Tứ đưa cho hắn mang trở về, rồi đem Lưu Thiên Tứ lâu nhập trong lòng ngực, trầm giọng hỏi:

"Dụ Đầu…… Ngươi muốn làm cái gì?"

Tâm tư chưa bao giờ cảm thấy xúc động như thế, Uý Thiên kéo đầu Lưu Thiên Tứ ghé sát vào bờ vai mình, nghe hơi thở của hắn phả vào bên tai.

Thiên Thiên…… Lưu Thiên Tứ vẫn cứ kêu mãi một câu kia, cắn lấy vành tai Uý Thiên tiếp tục kêu,

"Thiên Thiên…… Thiên Thiên……"

Uý Thiên không hề hỏi, hắn chỉ lặng lẽ ôm chặt Lưu Thiên Tứ, đem cái đầu nho nhỏ kia đặt vào bên má, nhẹ nhàng cọ cọ.

Đợi lâu không thấy hai người quay lại, Lưu Ly chạy ra ngoài tìm. Nàng đứng ở xa xa kinh ngạc nhìn hai người đang ôm nhau phía trước, vừa hưng phấn vừa kích động, hai tay cứ bấu chặt lấy tay của đại ca Ly Thương, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên rồi.

Ở phía sau, Trâu Ngô cùng Thu Chiêu trợn mắt há hốc mồm, không dám nhìn sắc mặt Lâm Nam Uyển Nhi. Một nơi khác, Trương má má cùng Lý Giang cũng thấy được cái màn này, Lý Giang ngây ngô cười, còn thần sắc Trương má má lại sầu lo.

Trâu Hoàn là hảo bằng hữu của phụ thân Uý Thiên khi còn sống, phụ thân Uý Thiên chỉ là một người bình thường ham đọc sách, yêu thích du sơn ngoạn thuỷ. Một lần, phụ thân Uý Thiên mang thê tử ra ngoài thăm bạn hữu, bất hạnh gặp phải thổ phỉ mà mất mạng.

Sau khi Trâu Hoàn hay tin lập tức đem Uý Thiên cùng Uý Xuyên về nhà mình nuôi nấng, cũng phái người truy tìm hung thủ. Năm đó Uý Thiên gần sáu tuổi, Uý Xuyên cũng mới hai tuổi. Kết quả Uý Thiên đột nhiên lưu lại phong thư, nói muốn tự mình đi báo thù cho phụ mẫu, người đã không thấy tăm hơi.

Trâu Hoàn lo lắng không thôi, tìm kiếm Uý Thiên khắp nơi, lại không có kết quả, mà tên hung thủ kia cũng không thấy tung tích, bất đắc dĩ Trâu Hoàn chỉ còn cách duy nhất là tận tâm chiếu cố Uý Xuyên, hy vọng Uý Thiên có thể bình an trở về.

Tám năm sau, Uý Thiên đột nhiên xuất hiện, đối Trâu Hoàn dập đầu lạy ba cái, nói cho Trâu Hoàn biết là hắn đã báo thù cho phụ mẫu xong, rồi sau đó mang Uý Xuyên đi.

Một lần nữa trở về, Uý Thiên so với trước đây càng thêm ít lời, cơ hồ không có cảm xúc gì. Vì để báo đáp ân tình của Trâu Hoàn, Uý Thiên ngầm trợ giúp Trâu Ngô trở thành võ lâm minh chủ, Trâu Ngô cũng không đơn giản, bằng vào năng lực của Uý Thiên, hơn nữa tự thân cố gắng, vị trí võ lâm minh chủ, hắn tự tin chặt chẽ nắm ở trong tay, hiện giờ địa vị của Trâu gia ở trên giang hồ không thể lay động.

Trâu Hoàn thật thích Lâm Nam Uyển Nhi, không chỉ là bởi vì Lâm Nam Uyển Nhi dung mạo cùng khí chất xuất chúng, mà còn bởi vì nàng là nữ nhi duy nhất của Lâm Nam Thượng, cưới được Lâm Nam Uyển Nhi giống như có được Lâm Nam Phủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!