"... Không chơi trò khoe ân ái như vậy!"
Người già đi, càng thêm cố chấp, tùy hứng, riêng người có địa vị cao, lại càng có khả năng tùy hứng như vậy.
Bách Nhiễm nhận chức vào giữa tháng chín, sau đó cần bổ nhiệm những quan lại có công, còn những thuộc cấp do Bách Tán lưu lại, có thể thu nhận thì đều thu, tất cả đều là những người đã quen, làm việc cũng thuần thục, đi theo Tướng phủ, làm thêm vài năm đều có thể thăng chức, không có chuyện vừa đổi lãnh đạo, thì không cần người tài mà đá người đó đi, về phần vài chức vụ còn trống, có không ít quan lại dâng thư tiến cử con cháu mình.
Bách Nhiễm chọn vài người, trước quan sát cho học hỏi kinh nghiệm, có năng lực thì dùng, không thì chuyển đi nơi khác, dù sao nàng cũng mới bắt đầu, để cùng nhau cùng trưởng thành vậy.
Công vụ ban đầu cũng không có gì khó, Bách Nhiễm đã lưu ở thư phòng trong Tướng phủ bao nhiêu năm, nếu ban đầu nàng chỉ là một hài tử từ từ trưởng thành, thì tước mắt chỉ có thể nói là biết nhiều hơn, nhạy bén hơn các thiếu niên đồng lứa một chút mà thôi, nhưng mà, ngại quá, nàng là xuyên đến đây, nàng dùng tâm trí, linh hồn của người trưởng thành đi theo học tập Bách Tán mười ba năm, dù là một cái đầu gỗ, cũng sẽ học thành xuất sư, huống chi nàng vẫn là một 'Thần đồng'.
Bách Tán cẩn thận nhìn ra ngoài một hồi, cũng buông tay xuống, chỉ nói Hậu sinh khả úy. Vừa vui mừng cũng vừa buồn bã, thành công lui thân, việc lão cần làm là lựa chọn hậu nhân thật tốt, tránh làm cho Bách thị vì lão mà suy bại.
Trước nay Bách Nhiễm phần nhiều chỉ ở trong Hầu phủ, trước khi Tam cục, thì cực kỳ ít tiếp xúc với nhóm thuộc cấp, thân vệ, dù có ra khỏi nhà, người khác cũng chỉ xem nàng như là công tử thế gia, thế tôn hầu môn, nhưng hiện tại đã bắt đầu liền phát hiện, vừa động tay, có thể khởi động cả một quốc gia, cũng không phải một Hầu phủ tầm thường có thể làm được.
"Lang quân, sáng nay Phiêu Kỵ Tướng quân chuyển danh thiếp đến, muốn được gặp lang quân."
Mỗi ngày danh thiếp tiếp nhận ngoài cửa nhiều không đếm xuể, Trường sử sẽ chọn ra danh thiếp có thể gặp mặt, lấy ra đưa lên cho Bách Nhiễm.
Bách Nhiễm nhìn qua, rồi nói:
"Quá ngọ ngày mai, mời Tướng quân đến phủ một chuyến."
Nàng đến thư phòng vừa ngồi xuống, Hồng Lư Tự Khanh Tào Chính Bình và Bách Nghĩa Phụ đã cùng nhau đến, trước mắt Bách Nghĩa Phụ đã không còn làm Chấp Kim Ngô nữa, năm trước Bách Tán đã điều hắn đến Kinh Triệu, Chấp Kim Ngô vẫn nằm trong phái của Bách thị như trước, do Tề Ninh Kiến tiếp nhậm.
"Quân Hầu, năm nay là Chính Đán đầu tiên từ khi Bệ hạ kế vị, theo quy chế, Phiên Vương tứ phương sẽ nhập kinh chầu mừng, đến lúc đó, nên an trí như thế nào?"
Tào Chính Bình hỏi.
"Cứ chiếu theo lệ thường mà làm, nhưng có điều, đừng để náo loạn." Dù có thông đồng làm gì, cũng không thể gây nên chuyện, không phải mỗi Phiên Vương đều có đãi ngột tốt như Triệu Vương, Phiên Vương trấn tứ phương, đều có người của triều đình đi theo, gọi là phụ tá, thực chất là giám thị, Phiên Vương ngoại trừ thu thuế, cũng không thể điều động binh quyền, cũng không tạo nên biến cố gì.
Hồng Lư Tự và Kinh Triệu có được lời xác nhận, có thể bắt tay vào làm.
"Phiên Vương vào triều, phần nhiều là mang theo nhi nữ, không thiếu được phải khai mấy buổi yến tiệc, các ngươi có thể làm tùy thích, nhưng đừng gò bó." Bách Nhiễm lại nói.
Tào Chính Bình và Bách Nghĩa Phụ hiểu rõ, cho bọn họ chút thể diện, đãi ngộ không thể kém Triệu Vương quá nhiều, tránh để Phiên Vương sinh lòng oán hận, tránh cho ngoài mặt triều đinh không khó coi, còn có, đây cũng là ân uy và thị uy, tổ chức mấy buổi yến tiệc cũng không có gì, tránh cho gặp nhiều rắc rối.
Bách Nhiễm thấy bọn họ đã hiểu, liền giữ họ lại dùng cơm chiều, Bách Nghĩa Phụ vội nói:
"Vốn không nên từ chối. Chỉ là gia phụ trở về nhà, ta cần về hầu hạ."
Không chỉ Phiên Vương muốn châif mừng, đại quan ở biên giới các nơi cũng muốn nhân cơ hội vào kinh để tạo quan hệ tốt với tân chủ tử, phụ thân của Bách Nghĩa Phụ, đang là Thứ Sử, làm chủ một phương, lần này vào kinh, không về thẳng nhà mà đi thẳng đến Tướng phủ, bái kiến Bách Nhiễm.
Bách Nhiễm cười nói:
"Vốn là ta nên đến bái kiến thúc công."
Bách Nghĩa Phụ lại vội khiêm tốn thêm vài câu, Tào Chính Bình thấy bọn họ khách khí cũng đã được một lúc, tiện đó cũng thẳng thắn:
"Nghĩa Phụ đi thì đi đi, ta đây muốn mặt dày ở lại."
Dùng xong cơm chiều, Tào Chính Bình thấy Bách Nhiễm không còn chuyện gì khác, nên cũng ra về, Chính Đán sắp đến, cả nước đều hướng về, mấy ngày gần đây hắn bận đến hận không thể mọc thêm ba đầu sáu tay mà dùng
So với hắn, Bách Nhiễm nhàn nhã hơn, trước đến chỗ Tạ thị ngồi một lúc, nghe nàng nói chuyện lễ vật được tặng trong năm này, lại nói cho Tạ thị, người nào nhà nào nên tặng lễ nhiều hơn năm trước vài phần.
Hai mẫu tử ngồi dưới mái hiên, pha trà thưởng thức cảnh tuyết trước mặt, sau khi đã trao đổi xong những chuyện quan trọng, còn cả việc định danh sách khách mời thiết yến tân niên.
"Chờ khi Công cháu vào cửa, việc này, con có thể bỏ qua mấy chuyện này được rồi." Tạ thị nói, đã muốn lo chuyện tiền viện, lại còn muốn quản việc hậu viện, cũng quá mức mệt mỏi rồi.
"Nàng không vào, chẳng lẽ A Nương không làm tốt được sao?" Bách Nhiễm cười nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!