Chương 23: (Vô Đề)

"Con và nàng rất thân quen sao?"

Sau khi đã hài lòng, Hoàng đế thờ dài rồi nói:

"Vậy thì bác bỏ thỉnh cầu của Triệu Vương, số lương còn tồn lại đều dùng cho nạn thiên tai đi."

Lâm Truy Hầu nói:

"Ngày mai thần sẽ mời đồng liêu thương nghị cụ thể việc trợ giúp nạn thiên tai."

Lui xuống đi. Hoàng đế vô cùng mệt mỏi, hắn có dự cảm, đây sẽ là khởi đầu cho việc hắn sẽ cứng rắn với Triệu Vương, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi việc huynh đệ trong nhà xảy ra tranh cãi.

Lâm Truy Hầu lui xuống.

Về đến nhà, xem thời gian, rồi gọi Bách Nhiễm đến nói chuyện. Bách Nhiễm hơi nhếch môi cười, nói:

"Quả nhiên tiểu công chúa có chút bản lĩnh."

Trong lòng tổ tôn hai người đã thầm đánh giá Hoàng đế không có gì đặc biệt cả, bọn họ đã sớm không ôm chút hi vọng nào với hắn, xem hắn như một con quái mà đánh hạ, ai hạ được thì là bản lĩnh của người đó.

Khi nghe được rằng Tương Thành công chúa có thể đả động được Hoàng đế, Lâm Truy Hầu cũng cảm thấy vị Công chúa ít khi lộ diện trước mặt người khác này cũng tương đối không đơn giản.

"Những lời này, là Cố Hoàng hậu dạy nàng ta nói, hay do chính nàng ta nghĩ ra?" Lâm Truy Hầu cầm hốt* diện thánh gõ gõ lên kỳ án.

Đây là đang làm đánh giá, đánh giá năng lực của người bên cạnh Thái tử.

(*Là tấm thẻ mỏng, dài mà các quan lại hay cầm khi lên triều. Vật liệu thường là bằng ngọc, ngà voi, gỗ, tre, trúc... tùy theo chức vị của người đó.)

"Hẳn là ý của chính nàng ấy."

Phong cách của Cố Hoàng hậu không phải như thế. Bách Nhiễm đã sớm cảm thấy nội tâm nàng ấy có một chút hung tàn, cuối cùng lại khiến nàng phát hiện thêm lần nữa, Bách Nhiễm cảm thấy cực kỳ vui mừng. Cuối cùng Lâm Truy Hầu phát hiện có điều không đúng:

"Con và nàng, rất quen thuộc sao?"

Cái này như đang nói về người một nhà lại mang theo chút bất đắc dĩ và dung túng, giọng điệu này có gì đó không đúng lắm.

"Đã gặp mặt vài lần, con thấy, Điện hạ có thể giao thiệp được." Bách Nhiễm bình thản cất lời, việc lựa chọn đồng đội rất quan trọng, Tương Thành Điện hạ rất có sức chiến đấu lại còn thông minh, sẽ không kéo chân đồng đội.

"Vậy Triệu Vương thì sao?"

Kẻ này cũng không phải ngu xuẩn, chỉ là vận số không được tốt, năm ngoái bị tên đồng bọn ngu xuẩn Ngự sử kia kéo chân, lần này là bị đối thủ là Tương Thành Điện hạ cản trở. Nói qua nói lại lại kéo đến việc phải chọn phe rồi.

Gần đây Bách Nhiễm cũng đang suy tư về vấn đề này, Thái tử là chính thống, theo phe Thái tử sẽ tốt cho thanh danh, còn có, Thái tử dễ uốn nắn, còn có thể dạy, trong tiềm thức, nàng không muốn chống lại tiểu công chúa, một người rực rỡ như vậy, nếu ngã xuống, Bách Nhiễm cũng cảm thấy tiếc hận.

Nhưng mà, nhìn tuổi thọ trước mắt của Hoàng đế, nếu Thái tử lên nối ngôi sẽ không quá lớn tuổi. Hoàng đế trẻ tuổi thần tử quyền thế, ngày sau chắc chắn sẽ có chiến sự.

Vạn Lịch và Trương Cư Chính, Hán Tuyên đế và Hoắc Quang, đều là những bài học.

(Trương Cư Chính và Hoắc Quang đều là người trợ giúp cho Vạn Lịch và Hán Tuyên đế lên ngồi khi còn nhỏ tuổi, nhưng vì nhiều nguyên nhân nên kết cục không được tốt đẹp lắm, các bạn có thể đọc thêm ở wikipedia nha)

"Tính tình Triệu Vương hung bạo, lại thích chiến sự, nếu nâng đỡ sợ sẽ tự thương hại mình." Có thể khống chế, nhưng chỉ sơ suất một chút thôi có thể thương tổn đến bản thân. Bách Nhiễm cũng không khỏi cảm khái, đúng là không có chuyện nào tốt hết mà.

Lần hạn hán này, ảnh hưởng tương đối rộng, nhưng cũng không khó giải quyết. Mấy trận đám người nông dân tạo phản, không cần tốn nhiều sức lực để tiêu diệt, triều đình phái người đưa lương thực, hạt giống cho dân chúng trong lúc khó khăn, lại trừng trị các quận trưởng thứ sử ở các Châu Quận chịu thiên tai nghiêm trọng nhất, dẹp yên sự phẫn nộ của dân chúng.

Nhưng lần này các tướng lĩnh thuộc hàng trung cấp trong quân mang binh tiêu diệt điêu dân tạo phản lập được quân công, đều được thăng chức, xem như là việc vui.

Bên ngoài gây ầm ĩ, chỉ cần không liên lụy đến kinh sư, thì dưới chân Thiên tử vẫn luôn thái bình. Qua mấy ngày, Hoàng đế đuổi sứ thần đất Triệu về, thấy tiết trời quá nóng, nên quyết định đi núi Thiên Thu tránh nóng. Hành trang đã được thu thập, đi theo ngự giá đến núi Thiên Thu.

Sau khi sắp xếp xong, Hoàng đế  nói, rất nhiều tân thế gia tử, huân quý tử có năng lực, tương lai sẽ là rường cột nước nhà. Lão nhân hắn muốn muốn gặp mặt những lương tai này, đánh giá bản lĩnh của họ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!