Vương Khuê Khuê thành thật đứng bên giường Cố Tinh, thành tâm giải thích:
"Anh đừng tức giận, vừa rồi tôi thật sự rất tò mò nên mới đo một chút, nếu anh cảm thấy không công bằng, tôi có thể nói cho anh biết vòng n.g.ự. c của tôi, là 36D."
Trong phòng bệnh vốn rất yên tĩnh lại càng thêm yên tĩnh.
Vương Khuê Khuê cùng Kiều Mật Mật tan tầm đúng năm giờ chiều.
Nhưng lại không biết rằng, sau khi hai người rời đi, hai người đàn ông trên giường mở bừng mắt.
Cố Tinh nhìn anh trai:
"Anh, của em là mười chín…."
Cố Lẫm xoay người, điều chỉnh cơ thể cứng ngắc của mình: Câm miệng!!
Lại một buổi sáng nữa. Vương Khuê Khuê vừa đi lại quanh giường bệnh vừa bấm ngón tay tính toán:
"Không đúng! Thật sự không đúng!"
"Dựa theo quẻ tượng tớ vừa tính, hai người bọn họ lẽ ra phải tỉnh rồi mới đúng. Hơn nữa, hôm qua Cố Tinh còn cười trộm...." Vương Khuê Khuê lẩm bẩm nói.
Kiều Mật Mật đang xem sách y khoa, bất đắc dĩ mà nhìn về phía Vương Khuê Khuê:
"Vương Khuê Khuê, người thực vật nằm mơ mà cười là chuyện bình thường, bọn họ thậm chí còn có thể"chào cờbuổi sáng.
Vương Khuê Khuê trợn to mắt:
"Chào cờ buổi sáng á!!?"
Lòng hiếu kỳ điên cuồng dâng trào, Vương Khuê Khuê lật chăn Cố Tinh lên, mắt nhìn thẳng xuống phía dưới.
Không có, thực phẳng… cực kỳ phẳng phiu.
Vương Khuê Khuê quay sang Kiều Mật Mật:
"Anh ta không có, liệu có phải không được hay không?"
Kiều Mật Mật đỡ trán.
Vương Khuê Khuê có chút không xác định:
"Cậu nhìn Cố Lẫm thử xem, xem anh ta có hay không."
Tớ không nhìn đâu.
Tại sao?
"Tớ chắc chắn anh ấy có thể!"
Vì cái gì??
Mặt Kiều Mật Mật đỏ bừng, không trả lời.
Sau khi Vương Khuê Khuê thúc giục mấy lần, cô nàng mới mơ hồ lí nhí:
"Hôm qua tớ nhìn thấy rồi."
"Cậu thế mà dám lén nhìn sau lưng tớ!" Vương Khuê Khuê khiếp sợ, Kiều Mật Mật vẫn luôn hướng nội, lại rụt rè, nhút nhát, làm việc cũng tương đối quy củ, có nguyên tắc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!