Chương 11: Cô xem cậu ta vì chọc tức cô, mà không tiếc…

Mắt thấy Trịnh Bảo Châu định đương trường đập vỡ đầu chó của Khúc Trực, Tề Thịnh vội kéo cô lại:

"Gì nhỉ, tầng đỉnh tuy ít, nhưng cũng không chỉ có một căn này, chúng ta lại đi xem chỗ khác đi? Không chừng còn có cái tốt hơn thì sao!"

Anh ta điên cuồng đưa mắt ra hiệu với nhân viên bán hàng, nhân viên bán hàng nhận được ám hiệu, liên tục gật gù:

"Đúng đúng, chúng ta lại đi xem chỗ khác."

Tuy nói là vậy, nhưng tầng đỉnh chỉ có từng đấy, hơn nữa còn có một phần đã bán, số có thể chọn rất ít. Trịnh Bảo Châu theo nhân viên bán hàng xem hai căn khác, không biết có phải do tác dụng tâm lý không, mà cô cứ thấy không được tốt như căn lúc nãy.

"Những cái này giống nhau thật hả?"

Trịnh Bảo Châu khẽ nhíu mày hỏi.

Nhân viên bán hàng đáp:

"Đúng vậy, tôi dẫn cô đi xem đều là những căn giống căn vừa nãy, chỉ khác tòa thôi, cho nên tầm nhìn cũng khác nhau một chút."

Trịnh Bảo Châu nói:

"Thảo nào, tôi cứ cảm thấy góc nhìn của tòa vừa nãy, có phong cảnh đẹp nhất."

Nhân viên bán hàng: …..

Tề Thịnh kéo Trịnh Bảo Châu qua một bên, khuyên giải cô: "Cô Bảo Châu à, cô không tất phải giận Khúc Trực, cô càng giận cậu ta càng vui vẻ đúng không? Hơn nữa cô nghĩ xem, căn hộ hút khách như tầng đỉnh, cho dù lão Khúc không mua, lát sau cũng sẽ có người khác mua.

Người khác mua thì cô thật sự vô duyên với căn hộ đó rồi, nhưng lão Khúc mua, về sau chí ít cô cũng đến đó chơi được mà!…

"Gì thế này, ấy vậy mà cũng bị lời anh ta làm lung lay một chút??"Còn nữa, lão Khúc cậu ta vốn cũng không tính mua căn to như thế, bây giờ cậu ta còn phải vay thêm mấy năm nữa.

"Tề Thịnh liếc Khúc Trực một cái, nói với Trịnh Bảo Châu,"Cô xem cậu ta vì chọc tức cô, mà không tiếc tiêu tiền á.Trịnh Bảo Châu:….

"Vậy cô còn phải thấy vinh hạnh sao? Nhưng nghĩ tới Khúc Trực phải gánh nợ nhiều năm, trong lòng cô quả thật cũng thư thái hơn nhiều."Tiểu Tề này,

"Trịnh Bảo Châu nhìn Tề Thịnh, trong mắt toàn là tán thưởng,"Nghe lời anh nói, cũng chẳng bằng không nói, bây giờ tôi vui hơn rồi.…. Cô vui là được."

Tề Thịnh theo bọn họ xem nhiều tầng đỉnh thế, lúc này rốt cuộc cũng điều tiết được mâu thuẫn của hai người, cuối cùng cũng có thể đi xem nhà ở các tầng phổ thông rồi. Do Khúc Trực chọn tòa số tám, nên anh ta cũng tính mua ở tòa số tám, về sau qua nhà Khúc Trực cũng tiện.

Nhân viên bán hàng dẫn bọn họ về tòa số tám, mô hình căn hộ ở tầng phổ thông kỳ thật cũng giống với tầng đỉnh, chẳng qua ít đi một tầng lửng. Tề Thịnh không có ý kiến gì với thiết kế, chủ yếu là chọn tầng xong, liền chốt luôn nhà.

Hai người họ còn phải làm rất nhiều thủ tục, Trịnh Bảo Châu bèn không đi theo giúp vui nữa. Cô lấy xe ở phòng giao dịch rồi lái thẳng về khách sạn, lúc đi qua đại sảnh thì Tiểu Ngọc ở quầy lễ tân gọi cô, nói cô có chuyển phát nhanh.

Cảm ơn. Trịnh Bảo Châu cầm kiện hàng qua nhìn, hóa ra lại là phòng giao dịch của Kim Ngọc Mãn Đường gửi cho côc. Lần trước cô điền thông tin ở đó, đúng là có ghi lại địa chỉ nhận thư và số điện thoại.

Cô tò mò mở túi tài liệu ra, phát hiện trong đó là một tờ giấy mời tinh xảo.

-Không phải là giấy mời để mua nhà, mà là giấy mời dự tiệc.

Thời gian là tối hôm nay, địa điểm là hội sở tư của Kim Ngọc Mãn Đường. Nhân viên bán hàng còn gửi một tin nhắn cho cô, chân thành mời cô tham dự.

Trịnh Bảo Châu chớp chớp mắt, gọi lại cho nhân viên bán hàng:

"Xin chào, xin hỏi buổi tiệc tối nay là tiệc gì?"

Phía nhân viên bán hàng có hơi ồn, có lẽ hôm nay mở bán, cô ấy đang bận.

"Xin chào, là cô Trịnh phải không? Là thế này, buổi tiệc tối nay chủ yếu là mời các chủ hộ và khách hàng đã đăng ký như quý khách."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!