Vợ ơi, vợ à...Du Đại Tuấn gọi một câu lại hôn Đào Diệp một cái, làm cho y không thể động đậy, chỉ để mặc cho gấu lớn liếm.
Tránh ra a.
Đào Diệp nâng mặt Đại Tuấn, không nhịn được lấy tay vỗ mấy cái.
"Đừng làm loạn, em còn chưa tìm được đồ."
Tìm gì vậy?
Du Đại Tuấn cười hì hì hôn lòng bàn tay của tiểu quế hoa,
"Chồng em giúp em tìm."
"Em muốn anh làm giúp mà." Đào Diệp rốt cuộc thành công trốn thoát khỏi móng vuốt của gấu lớn, bản thân ngồi xuống lục tìm trong ngăn kéo, Du Đại Tuấn nằm im trên giường, vui vẻ nhìn vợ.
Ánh đèn ấm áp của phòng ngủ chiếu vào người Đào Diệp làm cho y toả ra ánh sáng, hắn liền nhớ đến ngày đầu tiên nhìn thấy Đào Diệp.
Cậu thiếu niên kiêu ngạo đứng dưới ánh đèn sân khấu, lấy đi tất cả hào quang của toàn trường, chiếu sáng một mình y.
Từ đó trở đi, hắn không nhịn được cứ đi theo phía sau ngôi sao sáng này.
Được rồi...Đào Diệp cười nhìn thối cẩu hùng,
"Lại đây, em cho anh xem cái này."
Gì vậy? Du Đại Tuấn nghe lời vợ ngồi dậy, thấy vợ lôi quyển album lấy từ bên trong ra một đánh dấu trang sách tiểu quế hoa nho nhỏ.
Thẻ đánh dấu trang sách này nhìn cũng đã biết mấy năm, mặt lụa buộc trên thẻ cũng đã phai, hương vị cũng nhạt, nhưng quế hoa vẫn sinh động như vậy. Hệt như mới từ trên cây hái xuống.
Cái này là?
Du Đại Tuấn nhìn thẻ đánh dấu, có chút không dám cầm, sợ tay mình bóp nát,
"Năm đó anh làm cái kia..."
Không đúng. Đào Diệp hướng Alpha thuận thế dựa vào lồng ngực, chậm rãi giải thích,
"Phía sau vẫn còn một cái."
- -----------------
Advertisement / Quảng cáo
"Đào Diệp, sao không đến nhà ăn ăn cơm."
Đào Diệp nhìn thối cẩu hùng trước mặt, gương mặt trắng bệch, chỉ có trời mới biết tên này đã chặn mình biết bao lần, tựa như quỷ quấn lấy y.
Vẫn là bộ mặt mệt mỏi trước bạn học nhìn hắn.
"Đào Diệp, cậu đi đâu?"
"Không... không, tớ hẹn người." Chân mày Đào Diệp đều nhíu cả lên, chân đi như sắp chạy,Đi trước.
Anh có việc gì? Đào Diệp ngồi xuống, đối người trước mặt lạnh nhạt nở nụ cười, một đường chạy đến đây làm y có chút uể oải, muốn uống nước, lại nhìn thấy cà phê trước mặt tay bỗng dừng động tác.
Dạ dày y không tốt, bụng rỗng không uống được cà phê.
Sao lại không uống?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!