Ogihara rất ít khi thực sự đặc biệt ghét ai, nhưng bây giờ cậu thấy vô cùng vô cùng ghét đội đang thi đấu trong sân lúc này. Dùng từ vô cùng để hình dung cũng không hề quá đáng chút nào.
Thành viên của Higa đúng là có kỹ thuật rất tốt, bọn họ đã vận dụng võ thuật Okinawa vào tennis, sử dụng Thúc địa pháp để hành động của mình trở nên không thể dự đoán được.
Nhưng Ogihara cũng không khâm phục bọn họ chút nào hết, không chỉ vì thái độ bất thiện với cậu hôm khai mạc, mà còn vì bọn họ đã coi tennis trở thành công cụ bắt nạt người khác.
"Shusuke, ông không sao chứ?"
Ogihara lo lắng hỏi Fuji vừa trở về từ bệnh viện. Thành viên của Higa cố ý đánh bóng tới ghế huấn luyện viên, làm huấn luyện viên của Rokkaku bị thương.
"Không có việc gì, ông đã lớn tuổi nên bị kinh sợ một chút, bây giờ đã tỉnh." Nhìn ra sự phẫn nộ trên mặt Ogihara, Fuji vỗ nhẹ Ogihara,
"Itsuki -chan, đừng nóng giận. Higa làm vậy là vì muốn chúng ta tức giận."
"Tôi rất ghét bọn họ."
Ogihara quay về phía đội trưởng Kite Eishiro của Higa nói, đối phương nghe được, xoay người lại nhìn Ogihara. Ogihara trừng lại, sau đó kéo Fuji vào sân bóng.
Saeki, cố lên.
Nhìn thành viên duy nhất còn lại trên sân của Rokkaku, Ogihara la lớn. Thấy hành động của Ogihara, những người khác của Seigaku cũng vào sân bóng cổ vũ cho Rokkaku.
Seigaku...
Nhóm cổ động viên của Higa khe khẽ nói nhỏ, đội trưởng Kite Eishiro ra một ám hiệu với người trên sân bóng, người nọ liền đánh bóng về phía Ogihara. Tốc độ bóng rất nhanh, Ogihara không ngờ người của Higa lại công khai đả thương người như thế, nhất thời ngây người.
Fuji lẹ tay lanh mắt kéo Ogihara ra phía sau, đúng lúc chỉ mành treo chuông, một cây vợt tennis che ở trước mặt Fuji, bóng bay sượt qua mặt thành viên Higa, đánh ra vòng bảo hộ phía sau hắn.
"Cảnh cáo trung học Higa, nếu còn cố ý đả thương người thì tôi sẽ hủy tư cách thi đấu của các cậu." Trọng tài thổi còi cảnh cáo.
Người của Higa cũng giật mình nhìn hai người xuất hiện trên sân bóng.
Đội trưởng... !
"Đội trưởng Tezuka! Echizen!"
"Đội trưởng, Echizen!"
Mọi người ở Seigaku vui vẻ vây quanh Tezuka và Ryoma, vì bọn họ đột nhiên trở về mà hưng phấn không ngớt.
"Trở về lúc nào, sao không nói cho chúng tôi biết một tiếng?" Fuji hỏi, sau đó đẩy Ogihara phía sau tiến lên.
"Đội trưởng... Ryoma... Hoan nghênh hai người trở về." Ogihara rất kích động, cuối cùng thì hai người kia đã trở về, mang theo thành tích đáng tự hào của họ ở giải Mĩ mở rộng trở về.
"Itsuki -chan, vất vả em rồi."
Sau khi hàn huyên vài câu với những người khác, Tezuka đi tới trước mặt Ogihara ôm lấy cậu. Hành động của Tezuka làm mặt Ogihara hơi đỏ lên.
Vội vàng rời khỏi, Ogihara lắc đầu,
"Tôi không làm được gì cả, các senpai mới là vất vả nhất."
Backy. Ryoma không nói gì, chỉ thu hồi vợt tennis, mạnh mẽ ôm chặt Ogihara. Bọn họ không làm người này thất vọng, cậu rất nhớ cậu ấy.
"Đội trưởng và Echizen thật là lợi hại, thật tiếc vì không thể đến tận nơi xem." Momoshiro bị bầu không khí giữa ba người làm cho mặt đỏ tới mang tai, không biết tìm lời gì để nói.
"Đúng vậy, đội trưởng và Echizen thật là lợi hại, nya." Kikumaru úp sấp lên người Ryoma, lớn tiếng nói. Lần đầu tiên hai người tham gia thi đấu đã tiến vào bát cường, làm Kikumaru ước ao không ngớt.
"Tezuka... Mày trở về thật là đúng lúc. Nếu như mày về muộn vài ngày thì..." Kite Eishiro đi tới nói đầy ác ý,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!