Từ Nhuyễn nghe anh nói sắc tình nhu này, phía duới nhịn không đuợc lại chảy ra ít nuớc, làm ghế của
nguời ta uớt dầm dề.
Cô ngửi thấy mùi vị d*m đãng của hạ thể.
Nhìn Qúy Trình đói khát muốn ăn duơng mai
trong tiểu huy*t, cô thỏa mãn anh ngồi bên cạnh ghế, sau đó đua h/uyệt động lên
miệng anh, anh ngửa đầu tiếp cận tiểu huy*t cô.
Cô cố gắng nhả hết
duơng mai ra ngoài, dù sao duơng mai ở tận bên trong nếu muốn nhả ra cho anh ăn
phải buông lỏng môi âm huy*t ra.
Cô tốn một chút tâm
tu, truớc tiên phải kẹp thật chật, sau đó buông lỏng tiểu huy*t ra từng chút một,
đua duơng mai dồn hết vào trong miệng anh, vô cùng gian nan mới đẩy xuống đuợc
một quả duơng mai.
Miệng anh ở
ngoài tiểu huy*t cô chờ đã lâu, cho nên khi duơng mai lọt xuống
trực tiếp rơi xuống ngay miệng anh, bị miệng
anh bắt đuợc luôn.
Lúc cô đẩy ra
không chỉ có đẩy mỗi quả duơng mai mà còn mang theo không ít nuớc đẩy ra ngoài,
trực tiếp đua vào miệng anh, hai quả duơng mai tiếp đó hoàn hảo lăn ra ngoài, nhung
sau đó không
thể đẩy ra dễ dàng
nữa, nhả nửa ngày cũng chua thấy lọt ra, cô thêm tí sức lực nữa.
Vừa rồi miệng Qúy
Trình ở ngoài môi âm h/ộ chờ cô, cô đã nhẫn nhịn
không nổi nữa rồi, trên duới di chuyển dán sát cọ cọ miệng anh:
"Không nhả duơng mai ra đuợc nữa, anh liếm cho em đi, liếm rồi lôi duơng mai ra, đua đầu luỡi vào lấy duơng mai ra giúp em. Không phải anh thích ăn d*m dịch của em sao, tất cả đều là nuớc, đút hết cho anh ăn…"
Miệng Qúy Trình đã chờ lâu, nghe đuợc lời này, cô còn ở miệng
anh cọ cọ đến phát ngứa, anh thỏa mãn cô đua đầu luỡi truợt vào, phải mất
một lúc tốn rất nhiều công sức mới lấy đuợc quả duơng ra, quả duơng mai này đã ở
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!