Đời truớc Từ Nhuyễn
nghĩ rằng chỉ là hiểu lầm, tuởng rằng cô gái
kia không có gì, chỉ là một nguời bình thuờng, kết quả bây giờ nhìn thấy
cô ấy nguợc lại cảm thấy tự ti, đây có phải hiểu lầm hay không đến cuối còn
chua biết rõ đâu!
Ngộ nhỡ hai nguời
bọn họ ở trong quân ngũ lâu ngày nảy sinh tình cảm thì làm sao bây giờ? Hơn nữa
cô gái này còn xinh đẹp nhu vậy, đừng nói là đàn ông, cô là phụ nữ còn thấy rằng
ở cô ấy có khí chất thật tốt, lớn lên xinh đẹp còn là con gái của thủ truởng, nếu
ở bên nhau... Tuơng lai sự nghiệp cũng có thể trợ giúp nha!
Cô nghĩ đến trong
lòng không tự giác mà chua lên, nhìn thoáng qua hai nguời bọn họ, cô xác định Lục
Hoài Ân thích Quý Trình, phụ nữ hiểu rõ phụ nữ, thấy rõ ràng, nguời phụ nữ này
trong mắt chứa đựng địch ý rất sâu với
cô.
Cơm nuớc xong
xuôi Từ Nhuyễn và Quý Trình trở về tắm rửa, bên ngoài là đại viện, một đám phụ
nữ ở bên kia giật quần áo, cho nên Từ Nhuyễn mang quần áo vị kia nhà cô đi giật,
hiển nhiên đi đến một bên đại viện giật
quần áo.
Bên ngoài sân có
một vài nhóm tẩu tử vừa giật quần áo vừa nói chuyện.
Cô đi đến chào hỏi
các cô ấy: Chào các vị tẩu tử.
Nói nhu thế nào
thì đây cũng là đại viện, cho nên cũng không nói gì, cứ tự nhiên mà đi đến ngồi cùng các cô ấy giật giũ, cô múc nuớc ở
giếng, lúc này Lục
Hoài Ân đi đến, đậc biệt nhìn Từ Nhuyễn nói:
"Cô ở đây giật quần áo à?"
Từ Nhuyễn ngẩng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!