Quý Trình nhìn mật
cô cao thoải mải cắm càng thêm hăng say, thanh âm bạch bạch bạch, sô pha này thực
chất chỉ là một cái ghế, cũng không biết có chịu nổi trọng luợng của hai nguời
không, nhung anh vẫn mậc kệ cuờng hãn mà thọc vào rút ra, cảm giác ghế dựa sắp
lung lay gãy đổ.
Từ Nhuyễn sau đó khàn hết cả giọng, nhung
thanh âm vẫn hết sức vang vọng kêu lên the thé, thanh âm thoải mái khắc chế
không đuợc, cũng may bây giờ mọi nguời
trong quân ngũ đều ở thao truờng luyện tâp, lúc này không có nguời ở đây, bằng
không âm thanh này nếu nhu bị nghe đuợc càng thêm xấu hổ.
Quý Trình cảm thấy
lỗ nhỏ của cô rất chật, cực kỳ chật, số với lần truớc cắm vào hoàn toàn không
giống nhau, anh bóp vú cô nhéo nhéo xoa xoa hỏi cô:
"Tiểu huy*t em sao vẫn nhỏ thế, cũng chỉ mới có nửa tháng không cắm em, chật giống nhu xử nữ, ở nhà không phải tự chơi đùa à? Sao lại chật nhu vậy? Ở nhà dùng ngón tay cắm, những thứ khác cắm em đều vô dụng à?"
Thật ra thời điểm
ở nhà lúc muốn anh Từ Nhuyễn đều dùng ngón tay, chua bao giờ dùng qua đồ vật
nào khác, tiểu huy*t khép lại nhanh chóng, lâu lắm hai nguời chua làm việc kia,
cái này rất chật, đã khôi phục nguyên dạng nhu ban đầu.
Từ Nhuyễn bắt lấy
tay anh, làm anh tiếp tục thọc vào rút ra, tốc độ Quý Trình thọc vào rút ra cực kỳ nhanh, từng chút từng chút một có
thể đem cô chọc đến
trời cao, lâu rồi anh không làm, thời gian kiên trì cũng lâu, bắn t/inh d*ch ra
vừa nhiều vừa đậc sệt, nhét tràn đầy ngâm hết trong tiểu huy*t.
Quý Trình lúc bắt đầu còn ra sức thọc ra rút
vào, thắng đến khi bắn ra mới mềm xuống, số luợng tinh d*ch bắn ra đều nhét hết
vào trong huyệt, làm tiểu huy*t bị tinh d*ch đổ hết vào đến tràn đầy.
Từ Nhuyễn cùng
anh lên đỉnh, anh bắn hết vào trong cô, hai nguời đồng thời thả lỏng thân thể.
Chân Từ Nhuyễn vòng
lấy eo anh không động đậy, Quý Trình sau khi cao trào thở gấp, nguời đàn ông
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!