Quý Trình nghe đuợc
cô nói lời d*m đãng nhu vậy, thắng lung luật động tốc độ cực kỳ vui suớng, bóp
mông cô thọc ra rút vào, khiến cho vú cô sảng khoái nảy lên nảy xuống, lúc này
hai nguời làm càng lúc càng hăng, càng lúc càng lớn mật, bây giờ đứng bên cạnh
cổng lớn, ở chỗ cổng lớn Từ Nhuyễn dựa vào cửa, tay giữ cánh cửa mông nâng lên
cái, cho anh thọc vào rút ra, thanh âm kêu đậc biệt phóng đ/ãng, hai nguời lúc
này đối diện với cổng lớn rên rỉ, khắng định tiếng rên rỉ này bị nguời ngoài
nghe đuợc, thật ra lúc này ở bên ngoài đúng là có nguời đứng, nghe đuợc âm
thanh này, mật đỏ bừng.
Từ Nhuyễn không bận
tâm nhiều nhu vậy, chủ yếu là bây giờ bị cắm đến cực kỳ thoải mái, cho nên kêu
lên d*m đãng, giống nhu hận không thể để nguời ta nghe đuợc, cũng mậc kệ bản
thân có bao nhiêu d*m đãng.
"Duơng v*t của anh Trình thật cứng...d*m phụ bị anh cắm suớng đến tận trời cao rồi này."
Từ Nhuyễn tiếp tục rên rỉ:
"Cắm thật thoải mái...d*m phụ không muốn rời khỏi duơng v*t anh, một ngày không bị duơng v*t chọc vào thì khó chịu. Em muốn anh Trình mỗi ngày đều cắm vào âm đ*o em... cắm chết em mới sảng khoái."
Tay Quý Trình từ
phía duới mông cô di chuyển đến đầu vú, từ sau lung cô bắt đầu lôi lôi kéo kéo
núm v*, núm v* bị lôi kéo đến căng cứng dựng thắng.
Từ Nhuyễn bị sờ đầu
vú cũng thoải mái, tay cô cầm bàn tay to của Quý Trình, cùng anh vuốt ve xoa nắn
trên vú,
"Nào, anh Trình kéo núm v* em mạnh lên, kéo thật thoải mái."
Bàn tay
to của Quý Trình một lần bao trùm hết bầu v*, xoa xoa bóp nận tiểu bạch thỏ lôi
kéo núm v*.......
Lúc Phuơng Kiều
rời đi chua đuợc bao xa, cách ngôi nhà không xa, vốn dĩ định đi, nhung đã dừng
lại khi nghe đuợc âm thanh hết sức kỳ, quái, thanh âm này tuy thét chói tai,
nhung cái này là thét chói tai thoải mái. Cô ta tò mò nhìn một chút, híp mắt nhìn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!