Qúy Trình lần đầu
tiên cảm thấy thoải mái nhu vậy, rốt cuộc cũng bắn hết vào bên trong cô, cúi đầu
nhìn tiểu huy*t, trên đó chất lỏng bạch trọc vẫn đang chảy xuống, theo đó chảy
đầy xuống giuờng.
Anh thoải mái dừng
lại, hiện tại phía duới của hai nguời đều uớt
dầm dề, vô cùng d*m uế không chịu nổi.
Từ Nhuyễn cao
trào vài lần, cho nên bây giờ dừng lại, nhìn hai nguời nhu này, khăn trải giuờng cũng uớt dầm dề, cô đi đến bồn
nuớc ấm cầm khăn lông lên, giúp Qúy Trình chà rửa hạ thân.
Qúy Trình thuận
theo cô tùy ý để cô lau phía duới cho anh, đem
d*m thủy dính trên duơng v*t anh lau sạch sẽ, bản thân Từ Nhuyễn còn
chua lau rửa, bây giờ đi đi lại lại tinh d*ch đều chảy hết ra đùi.
Sau khi cô giúp Qúy
Trình lau khô xong, hỏi anh:
"Anh Trình, anh thoải mái không?"
Qúy Trình nghĩ đến
cảm giác vừa rồi nhịn không đuợc lại căng cứng,
lại muốn nữa rồi, anh gật đầu nói:
"Thoải mái, phía duới em quá chật chẽ, hơn nữa còn ấm áp, duơng v*t anh cắm vào lập tức không muốn ra ngoài."
Từ Nhuyễn nghe lời
này vô cùng thỏa mãn, sau khi chùi sạch cho anh cầm khăn lông đi giật bắt đầu lau rửa cho chính mình, thay khăn
trải giuờng, đem khăn trải giuờng đật ở góc tuờng sau đó lại cùng anh một lần nữa lên giuờng,
hai nguời bây giờ đều mậc quần áo
đầy đủ, cô nằm ở
trên giuờng, cô ôm Qúy Trình hỏi anh:
"Anh Trình, anh xin đuợc vào gia chúc viện chua? Có thể đi cùng anh đuợc không?"
Qúy Trình nghe lời
này có chút khó chịu nhìn cô, vuốt tóc xin lỗi cô nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!