Chương 45: Trừng Phạt (3)

Editor: AI

Ông Tô bảo đảm sau này sẽ nhốt Tô Oản Diễm lại trong nhà, tuyệt đối sẽ không để con gái mình thoát ra ngoài được nữa.

Lương Diễn cũng không nói gì, chỉ sai người mang tài liệu đến cho anh.

Cơ mặt của ông Tô khẽ giật giật, môi run run, nửa chữ cũng không nói nên lời.

"Trước đây tôi từng nói," Lương Diễn nhìn ông ta,

"Ông và đám bạn bè chiến hữu của ông, còn có cô con gái này, trong hai người ông chỉ có thể chọn một."

Ông Tô nhìn anh chằm chằm:

"Cậu chưa làm bố, đương nhiên không hiểu được nỗi lòng của người làm bố."

Lương Diễm lạnh nhạt nhìn ông ta:

"Vậy trước đây con gái ông gây ra án mạng, có từng nghĩ đến nỗi lòng của người bố vô tội kia?"

"Trên đời này không phải chỉ có một mình con gái ông, cũng không phải chỉ có mình con gái ông là có người che chở," Lương Diễn đứng lên,

"Ông Tô đây ngẫm lại cho kỹ, trước 8 giờ tối mai cho tôi câu trả lời."

Ra khỏi phòng họp, trợ lý nói nhỏ với anh, vợ của ông Tiêu bị bệnh nên ông ta muốn hủy cuộc hẹn buổi tối.

Lương Diễn lên tiếng rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

Cuộc hẹn tối nay bị hủy bỏ cũng tốt, anh có thể về nhà sớm chút với Dao Dao.

Sau khi lên xe, Lương Diễn dùng một tay nhấn ấn đường, một tay mở điện thoại xem định vị của Dao Dao.

Thiết bị định vị mini được giấu trong mỗi bộ quần áo của cô, Lương Diễn vốn không muốn sử dụng đến cái này

-- nhưng tình huống trước mắt khá đặc thù, mà Tô Oản Diễm lại giống như một ả điên xổng chuồng, nói không biết chừng lúc nào sẽ nhào ra cắn người.

Chỉ theo dõi chằm chằm Tô Oản Diễm thôi, Lương Diễn không đủ yên tâm, anh muốn lúc nào cũng phải bảo đảm an toàn cho Thư Dao.

Nếu một lúc nào đó cô chợt nhớ lại những đau khổ đã trải qua, Lương Diễn cũng có thể kịp thời chạy đến bên cô.

Hai lần trước đó đã đủ chứng minh, anh càng an ủi kịp thời thì Thư Dao khôi phục lại càng nhanh chóng.

Thông thường vào lúc này Thư Dao sẽ ngoan ngoãn ở nhà. Mà hôm nay định vị của cô lại ở trong chung cư của cô.

Lúc Lương Diễn đến, không khí đang đến hồi gay cấn, ba người trong nhà đang chơi một vòng bài. Tần Dương đã uống rất nhiều rượu, áo thun cũng bị rượu thấm ướt nhẹp, anh ta không thích cảm giác ướt át trên người nên cởi phăng áo ra.

Dù sao anh ta cũng lớn lên với Thư Dao, cùng với Ngải Lam hiện tại lại thiết lập nên một tình đồng chí. Không có ai dị nghị gì anh ta.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Thư Dao nhìn anh ta giống như đang nhìn một cục thịt ba chỉ biết đi, còn có Tần Dương cũng không có chút sức hấp dẫn đàn ông nào với cô.

Chỉ có Ngải Lâm trêu ghẹo vài câu:

"Ối dào, xơ múi đầy đủ nha."

Thư Dao liếc nhìn, cô cảm giác còn thua xa Lương Diễn.

Bên cạnh Thư Dao có một bát vải sắp bị cô ăn sạch. Vải sau khi được hái xuống đã hơn hai ngày, trong quá trình vận chuyển lại không biết thế nào đã hơi lên men, sinh ra hơi rượu, nhưng mà Thư Dao cũng không phát hiện ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!