Editor: AI
Thư Dao sửng sốt:
"Sao anh có thể dùng điện thoại của em để mắng người khác?"
"Đó không gọi là mắng," Lương Diễn kiên nhẫn chỉnh lời cho cô.
"Chính xác mà nói thì đó là đánh giá khách quan của anh về một loại hành vi."
Thư Dao không biết cái đánh giá này của anh có khách quan hay không nhưng có một điều cô có thể nhìn ra được.
Lương Diễn thật sự rất muốn kiểm soát.
May mắn là Lương Diễn đã trả lại điện thoại cho Thư Dao sao khi gửi xong câu nói đó.
Bàn tay vòng qua eo của cô cuối cùng cũng thả ra.
Thư Dao vẫn nằm trên người anh, tay nắm cái điện thoại vừa mới được trả lại, cô vội vàng đứng dậy khỏi người anh trước khi cây kẹo mềm của anh trở nên cứng rắn, bước mấy bước chân trở lại cái ghế của cô lúc nãy.
Hứa Thế Sở gửi một tin nhắn âm thanh đến.
Thư Dao mở nghe.
Tin nhắn vừa được mở ra, giọng của Hứa Thế Sở có chút nghiêm túc:
"Đại ca à, là em nói đùa với Thư Dao thôi, ha ha ha."
"Em đang khen anh làm việc nghiêm túc, năng lực mạnh mẽ, rất đáng khâm phục."
"Đại ca à, anh là người mà em ngưỡng mộ nhất trên đời này, không một khuyết điểm. Thân là đàn em của anh, cả đời này em sẽ lấy anh làm gương. Em sẽ cố gắng hết sức đến hơi thở cuối cùng."
Thư Dao vừa nghe vừa nói:
"Không ngờ được tên này ngọt miệng như vậy."
Lương Diễn ngồi dậy, chỉnh lại mấy cái khuy măng sét của mình, anh nhặt cuốn sách lên rồi quay đầu lại nói: Anh ngọt hơn.
Thư Dao nhìn anh đầy ngạc nhiên: Hử,
Lương Diễn nhìn theo trang sách đang phất phơ cách đó không xa, anh dựa vào cô, mỉm cười: Có muốn thử không?
Thư Dao ngơ ngác hỏi lại anh: Thử cái gì?
Lời còn chưa nói ra, Lương Diễn đã nghiêng người về phía cô, Thư Dao lập tức hiểu ra ngọt miệng mà anh nói là như thế nào.
Cô theo bản năng vơ lấy quyển sách toán cao cấp ở bên cạnh vỗ lên người anh,
"A, đúng rồi, hôm nay anh còn chưa chỉ em giải đề, hôm nay em phải giải cho xong đề này đó."
-
- Hôn một chút cũng không đáng sợ, đáng sợ là hôn nhiều chút sẽ biến thành cọ qua cọ lại cọ vào bên trong.
Lương Diễn mỉm cười nhìn dáng vẻ lúng túng của cô, cũng không vạch trần cô mà nhận lấy quyển sách, kiên nhẫn chờ cô làm cho xong phần bài tập hôm nay.
Thư Dao biến nỗi bất an thành động lực, giống như tiêm máu gà, nhanh chóng làm xong bài tập.
Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã nghe thấy Lương Diễn hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!