Edit: Ai Shiteru
"Khoảng hơn một tháng."
"Mới hơn một tháng thôi à," Hứa Thuần Vi cười,
"Tôi và Lương Diễn cùng nhau lớn lên mà cậu ấy cũng chưa từng nói với tôi chuyện này."
Cô ta lấy một viên chocolate bỏ vào miệng:
"Nói gì đi chăng nữa cũng là chuyện bình thường, thiếu nữ thanh xuân phơi phới thì yêu đương cũng là chuyện thích hợp. Cô nhìn đóa hoa hồng này đi, lúc nở rộ thì lộng lẫy bao nhiêu, nhưng đáng tiếc là được mấy ngày chứ, không giữ lâu được."
Thư Dao nhạy bén phát hiện được có ẩn tình.
Ây da, đuôi hồ ly lộ ra rồi.
-
- Đầu tiên là cố ý dùng lời nói để tiết lộ mối quan hệ thân mật của cô ấy và Lương Diễn, bây giờ lại cố ý ám chỉ Lương Diễn chưa mang cô về nhà, cũng chưa công khai giới thiệu với bạn bè.
-
- Còn mượn hoa hồng châm chọc cô, nói cô nhỏ tuổi, ý trong lời nói ám chỉ Lương Diễn chỉ mê đắm cô chỉ vì cô còn trẻ tuổi.
-
- Đích thị là trà xanh loại một rồi.
Thư Dao cố ý không để cô ta đạt được mục đích, cười nói:
"Tôi và Lương Diễn vừa gặp đã như quen biết từ rất lâu rồi, củi khô bén lửa nên lập tức bùng cháy."
Hứa Thuần Vi: ...
Thư Dao một tay chống cằm, đôi mắt long lanh: "Nói sao ấy nhỉ, tình cảm giữa người với người chính là kỳ diệu như vậy, đôi khi nhất kiến chung tình với đối phương lúc nào cũng chẳng hay biết, ai mà giống như cô, cho dù hai bên gia đình đã dắt mối cho nhau từ thời còn trong trứng nước mà cũng đâu có thành, sau này lớn lên mười mấy hai mấy năm nhưng không có cảm giác chính là không có cảm giác, cho dù có lợi thế như vậy thì cũng có làm được gì đâu chứ, cô nói có phải hay không?
"Sắc mặt của Hứa Thuần Vi có hơi vi diệu. Thư Dao bưng ly sữa bò, cười khanh khách:"Còn nữa nha, Lương Diễn nói thích nhất là hoa hồng mỏng manh sương mai nhưng từ lúc hoa kết nụ đến lúc tàn héo thì anh ấy cũng chưa từng liếc mắt tới lần nào, lạ ghê ha, chị nói xem đây là ý gì chứ?
"Ngón tay của Hứa Thuần Vi bấu chặt, bóp dẹp một viên chocolate. Thư Dao được nước nên tiếp tục lấn tới, đánh rắn phải đánh dập đầu:"Con người của em ấy, là loại ăn mềm không ăn cứng.
Có điều phải nói là, Lương Diễn không có đứng đắn như vẻ bề ngoài đâu, lúc âu yếm, anh ấy gọi em là bé cưng, em gọi anh ấy là bé yêu, hai người bọn em là trời sinh một đôi trai tài gái sắc.Bé cưng?
"Giọng của Lương Diễn mang theo ý cười vang lên từ phía sau. Nụ cười của Thư Dao cứng lại trên mặt. Cô không dám xoay người lại, mắt nhìn về phía Lương Diễn, cười cười:"Đại ca à.
"Bàn tay to ấm áp đặt lên vai của Thư Dao, ánh mắt của Lương Diễn liếc nhìn Hứa Thuần Vi một cái rồi cúi đầu, mỉm cười nhìn Thư Dao, cất giọng dịu dàng:"Em chạy tới đây làm gì?
"Thư Dao còn chưa kịp lựa lời, thậm chí còn dùng kính ngữ với anh:"... Để mua bánh kem cho anh đó.
"Vừa lúc bánh kem mà Thư Dao đặt đã ra lò, Lương Diễn vô cùng tự nhiên mà quẹt thẻ thanh toán, thuận tiện mua thêm một phần bánh ít ngọt. Anh chủ động xách đồ, trêu chọc cô:"Vì để cảm ơn bé cưng đã mua bánh cho bé yêu nên bé yêu quyết định mời bé cưng ăn bánh gạo nếp hoa quế."
Nụ cười giả trân của Hứa Thuần Vi lúc này có muốn cũng không giữ được nữa. Cô quen biết Lương Diễn nhiều năm như vậy nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy Lương Diễn đối xử với ai ngọt ngào như vậy.
Dưới ánh mắt không mấy thiện cảm của Hứa Thuần Vi, Thư Dao bị Lương Diễn khoác vai đi ra cửa, dọc đường đi bàn tay cô còn không ngừng đổ mồ hôi.
Cho đến khi bước vào thang máy, cô mới ngập ngừng mở lời:
"Thật xin lỗi anh, hình như em mới vừa làm trò hề."
Chính xác là trời sinh một đôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!