Chương 37: Hội chứng ám ảnh sợ xã hội nhẹ (3)

Editor: Victoria Heulwen

Thư Dao vẫn không muốn đi ra ngoài, nhưng nếu có Lương Diễn ở bên cạnh, hình như việc đi ra ngoài cũng không phải quá khó khăn.

Cô muốn thưởng thức hương thơm của hoa mộc dưới ánh trăng với Lương Diễn.

Loay hoay hồi lâu, Thư Dao mới gật đầu: Được.

Lễ kỷ niệm 5 năm thành lập chi nhánh Cẩm Thành của tập đoàn Diễn Mộ, lúc trước, sau khi tốt nghiệp đại học, Lương Diễn chọn nơi này làm nơi đầu tiên để phát triển. Đương nhiên Lương Diễn sẽ không vắng mặt trong lễ lỷ niệm 5 năm được bao trọn tại một khách sạn tối nay.

Thư Dao đã sẵn sàng tâm thế ngồi xem phim một mình trong phòng khách sạn, nhưng không nghĩ tới Lương Diễn lại hỏi cô:

"Em có muốn tham gia không?"

Hai mắt Thư Dao bỗng nhiên tỏa sáng: Có thể sao?

"Quần áo với giày dép cũng chuẩn bị xong rồi, muốn cho em ra ngoài hít thở không khí chút." Lương Diễn mỉm cười nhìn cô,

"Nhưng mà quyền quyết định là do em, nếu em cảm thấy sợ cũng không cần miễn cưỡng bản thân đâu, ở khách sạn nghỉ ngơi cũng được, anh sẽ quay lại với em sớm thôi."

Thư Dao ưỡn ngực thẳng lưng: Em không sợ.

Dù Thư Dao sợ đám đông, không muốn giao tiếp nhưng cô cũng muốn nhìn xem mấy người vây quanh Lương Diễn thuộc dạng gì.

Cô muốn đến gần Lương Diễn hơn, muốn quang minh chính đại đứng bên cạnh.

- --------------------

Buổi tối.

Trong khách sạn, kỷ niệm thành lập 5 năm của chi nhánh tập đoàn Diễn Mộ.

Ánh đèn sân khấu lộng lẫy, bafn tròn bên dưới chật ních người ngồi.

Thư Dao ngồi cùng với trợ lý Lâm, ánh mắt tỏa sáng nhìn Lương Diễn đứng trên bục.

Lương Diễn đang phát biểu, mặt mày mỉm cười, giọng điệu ôn hòa không nhanh không chậm, phần lớn là khích lệ cấp dưới.

Lương Diễn luôn đối xử với mọi người rất hòa nhã và lịch sự, không hề kiêu căng, đại bộ phận người trong công ty đều dành sự kính trọng và ngưỡng mộ.

Có người biết cách làm việc của anh rất nghiêm khắc, khống chế hết thảy mọi việc, nhưng điểm này không phải là nhược mà là ưu để cho người ta thật sự tâm phục khẩu phục.

Trời sinh đã định sẵn anh là người lãnh đạo.

Phát biểu xong, Lương Diễn vừa bước xuống bục, lập tức bị vây quanh bởi những người muốn nâng rượu chúc mừng.

Lương Diễn biết rõ Thư Dao không thích mùi rượu, nhưng trong tình huống này, uống rượu xã giao là điều không thể tránh khỏi.

Lương Diễn tạm thời giao Thư Dao cho trợ lý Lâm

---Trợ lý Lâm dị ứng với cồn nên không ai đi mời rượu anh ấy.

Những người bàn cô đều là trợ lý hoặc là người của Lương Diễn, nguyên đám người biết rõ thân phận của Thư Dao, cũng biết Lương Diễn coi cô bé này như bảo bối, ai cũng cẩn thận từng li từng tí, không dám hó hé gì.

Quá nhiều người, Thư Dao không nhìn thấy Lương Diễn, cô cảm thấy không khí trong phòng có chút ngột ngạt, hơi buồn bực nên cô nói với trợ lý Lâm một tiếng rồi đi lên sân thượng ngồi.

Trợ lý Lâm nửa bước cũng không dám để cô đi một mình ra ngoài, sợ ai va vào người cô.

Thư Dao lại cảm thấy chẳng sao cả, cô cũng không đói bụng, ngồi trên ghế mây lôi điện thoại xem lại tình tiết chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!