Edit: Chianti
Đặng Giới khiếp sợ đứng hình tại chỗ.
Anh ta cảm thấy tam quan của mình trong nháy mắt bị đánh nát hoàn toàn, tan vỡ, đập đi xây lại một lần nữa.
Nhưng Đặng Giới lại không có chút cảm giác nào như đập đi xây lại, cứng đờ đứng tại chỗ, yên lặng nhìn Lương Diễn.
Như là lần đầu tiên biết đến vị đại ca này của mình.
Ngây người một lúc, Lương Diễn đã chậm rãi đi đến trước mặt anh ta.
Đặng Giới nhìn vết cào khả nghi trên cổ Lương Diễn.
Cào qua da, ba vết, rất chỉnh tề.
Đặng Giới là tay già đời trong ngành lưu luyến bụi hoa, đương nhiên cũng biết ý nghĩa của mấy vết cào này.
Trong cảm giác thẹn, sợ hãi, bất an, phẫn nộ mãnh liệt, thế mà Đặng Giới còn có chút hâm mộ lỗi thời
Đại ca của anh ta đã phải dùng bao nhiêu sức lực mới có thể bị cô gái gầy yếu như thế cào thành cái dạng này?
Dù cho hình thể nhỏ như Thư Dao, có thể chịu được để Lương Diễn lăn lộn sao?
Nếu đại ca coi trọng Thư Dao mà nói, vậy mấy chuyện ngu xuẩn mấy ngày nay anh ta làm ——
Suy nghĩ ngắn ngủi này cũng chỉ vừa lóe lên, Đặng Giới chợt nhớ tới những lời ban nãy mình vừa nói, mồ hôi lạnh dính sát quần áo, kinh sợ nhìn Lương Diễn: Đại ca……
Lương Diễn rất bình tĩnh, không vội không nóng.
Trợ lý Lâm bên cạnh đưa lên một bộ bao tay, Đặng Giới nhận ra đó giống cái sử dụng vào lúc chơi súng.
Đặng Giới thử nói sang chuyện khác:
"Đại ca, hôm nay anh muốn đi sân bắn à?"
Cũng không đúng mà, thành phố này không có sân bắn ngoài trời. Đọc Full Tại
Lương Diễn yêu thích súng ống, hiện giờ sân bắn lớn nhất cả nước chính là Tây Kinh, Lương Diễn là khách quen.
Đặng Giới không có thiên phú đó, đi theo Lương Diễn hai lần, cảm thấy quả thực như là tự rước lấy nhục, lúc sau liền không đi nữa.
Anh ta biết Lương Diễn bắn súng rất chuẩn, không thua gì người đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp.
Chẳng qua Đặng Giới không rõ vì cái gì Lương Diễn lại chấp nhất tiến hành luyện tập bắn súng như thế.
Lương Diễn mang bao tay, ý bảo anh ta đi vào trong thư phòng nhỏ:
"Qua bên kia nói chuyện."
Đặng Giới quan sát vẻ mặt của anh, cũng không có cái gì khác thường, vì thế thành thành thật thật theo ở phía sau.
Vừa vào đến cửa, Đặng Giới lập tức xin lỗi:
"Đại ca, em thật không biết Thư Dao cô ấy ——"
Một câu không nói xong, đã bị Lương Diễn đá một cú thật mạnh vào ngực.
Không kịp đề phòng đột nhiên chịu một cú như vậy Đặng Giới chật vật ngã về sau, đụng vào bàn vuông lẫn bình hoa ở phía sau, tuy rằng trên mặt đất đã lót thảm dày nhưng vẫn phát ra âm thanh nặng nề. Bình hoa vỡ vụn thành miếng, hoa diên vĩ cắm ở bên trong bị bẻ gãy, nước thấm ướt thảm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!