Trong khoảng thời gian ngắn, trong nháy mắt Thư Dao nghĩ đến 3000 hình ảnh cấm xuất hiện trong các web xanh.
Rất nhanh đã bị gạt bỏ.
Không thể nào, dù sao bình thường Lương Diễn là chính nhân quân tử đứng đắn như vậy mà, làm sao có thể làm ra chuyện kì lạ nha.
Có khả năng anh chỉ thấy nóng nên muốn bớt nóng.
Thư Dao nằm trên giường, trơ mắt nhìn Lương Diễn bình tĩnh cởi áo ngoài, tiện tay để một bên.
Cái mũi yếu ớt của Thư Dao suýt nữa đã phún máu dưới sự dụ dỗ của quân địch, cô cố gắng giữ vững tinh thần.
Bình tĩnh.
Trăm ngàn lần không được mất mặt trước mặt anh.
Mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, địch không động ta không động.
Địch di chuyển rồi.
Lương Diễn ngồi bên giường, ôm cô, hôn lên mái tóc mềm mại sạch sẽ của cô, nhỏ giọng gọi cô: Tiểu Anh Đào.
Trong nháy mắt khi bị anh đụng vào, Tiểu Anh Đào triệt để biến thành anh đào ngốc.
Lương Diễn không chút để ý người cô nồng nặc mùi rượu, ôm cô vào trong ngực--
Gần như sức nặng cả người đều đặt trên người anh, Thư Dao cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ của anh.
Thư Dao vô cùng chán ghét người lạ, càng thêm chán ghét tiếp xúc với người khác phái, nhưng cô hoàn toàn không nảy sinh sự bài xích với anh.
Mãi đến khi mép váy bị anh chạm vào, Thư Dao mới từ trong mộng tỉnh lại, ngay cả âm thanh cũng run rẩy: Anh làm gì?
Giọng Lương Diễn trầm nhẹ:
"Không phải nói muốn làm ấm bao tử sao, cách một lớp vải làm ấm thế nào?"
Thư Dao giật mình, lời nói từ bờ môi chạy ra, lặp lại ba chữ cuối cùng của anh, run rẩy: Ấm thế nào?
Lương Diễn nở nụ cười, anh cực kỳ thích dáng vẻ lúc này của Thư Dao, ánh mắt tròn tròn, như bé chuột trộm kho thóc bị phát hiện, hỏi:
"Buổi tối em không ăn cơm à?"
Thư Dao không rõ chuyện đó có liên quan gì tới việc làm ấm bao tử, ngơ ngác gật đầu.
Tay Lương Diễn thử thăm dò vị trí dạ dày cô. Đọc Full Tại
Bất luận là dạ dày hay bụng nhỏ, đều phẳng lì, cái gì cũng không có.
Nhấn một cái, nó lõm xuống một cách đáng thương.
Giống như trước như đúc, mà anh nhịn không được muốn cho cô ăn no, bất kể là ở trên hay ở dưới.
Cả một buổi chiều Thư Dao không ăn gì, bị Lương Diễn ấn như vậy, Thư Dao mới cảm thấy đói bụng.
Bao tử cô cực kỳ bất mãn, ọt ọt kêu hai tiếng, cô lập tức có chút xấu hổ.
Chỉ có thể tự an ủi mình, bây giờ trong mắt Lương Diễn, chắc chắn cô đang Say.
Ma men làm chuyện gì cũng không mất mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!