Chương 10: Cá muối (10)

Đặng Giác lộ vẻ mặt chờ xem kịch vui.

Tiếc là lại không chờ được kịch hay, vì một cô bạn gái cũ nào đó của Đặng Giới đã gọi điện tới, khóc sướt mướt kể mình bị tai nạn xe cô đột ngột, mong Đặng Giới có thể đến thăm.

Đặng Giới hồi tưởng trong đầu một chút thì đã nhớ ra cô bạn gái này.

Dịu dàng chăm sóc, còn biết nấu ăn ngon.

Rất hợp ý Đặng Giới.

Người đẹp khóc lóc mảnh mai, gợi lên ý nghĩ xấu xa trong lòng Đặng Giới.

Vì buổi xem mắt phụ huynh sắp xếp, anh ta đã giữ mình trong sạch cả tháng trời, cũng đến lúc đến ân cần với người đẹp rồi.

Còn cái cô Thư Dao hiền như bụt có vẻ tự kỷ kia ---

Đặng Giới cho rằng, chỉ cần cung cấp đủ vật chất và tiền tài cho cô sau khi kết hôn, chắc cô cũng có thể thông cảm cho những sai phạm nhỏ mà đàn ông đều không thể tránh khỏi, nhỉ.

Dù sao cưới cũng chỉ để làm thông gia mà thôi, chắc Thư Thế Minh cũng rất vui khi có thể gả cháu gái mình cho anh ta.

Đặng Giới hớn hở nói một tiếng với Đặng Giác, lại đốt thêm điếu thuốc nữa, dứt khoát nhanh nhẹn rời đi.

Bên kia. Đọc Full Tại

Thần kinh Thư Dao căng như dây đàn.

Bàn tay giơ súng đang run lên.

Đạn trong súng lục rất nhanh đã bị cô bắn sạch.

Ngay cả rìa của bia ngắm cũng không chạm tới.

Nhưng chính tay Thư Dao lại bị súng giật chấn động, run lên một hồi.

Cô tự biết mình thất bại, lòng chùng xuống, vẻ mặt thất vọng.

Ủ rũ buông súng xuống.

"Lần đầu em dùng súng, không bắn trúng cũng là chuyện bình thường," Lương Diễn mở miệng, thế mà lại khoan dung cho cô thêm một cơ hội,

"Thử lại lần nữa xem."

Thư Dao nhất thời phục sinh đầy thanh máu.

Đạn đã bắn hết, Lương Diễn hiểu rõ súng ống, không cần huấn luyện viên chuyên môn đi qua hỗ trợ, tự anh đã tháo băng đạn, thay mới từng viên từng viên một trên đất.

Trùng hợp thay, Tần Dương gọi điện thoại đến ngay lúc này, Thư Dao đi sang bên cạnh, hạ giọng nói: Sao thế Đại Tần?

"Có tin tốt muốn báo cậu đây, lúc trước không phải cậu cứ nhớ thương mô hình Saber trang phục đen không mở bán nữa à?" Tần Dương nói,

"Bạn tớ đổ mồ hôi sôi nước mắt mới kiếm được một cái, cậu muốn không?"

"A a a a tớ yêu cậu chết mất đó Đại Tần! Cậu đúng là nam thần!"

Lương Diễn nghe thấy giọng nói kích động của thiếu nữ, mặt mày tỉnh bơ nhìn cô một cái rồi nhíu mày.

Rất nhanh sau đó đã thả lỏng lại.

Nạp đầy từng viên đạn một, anh lắp lại khẩu súng như cũ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!