Chương 5: Chúa công gặp nạn, mau tới cứu giá

Hôm kỷ niệm thành lập trường, tôi còn nghiêm túc đề nghị Thẩm Phong:

"Hôm nay có rất nhiều đàn ông độc thân hoàng kim, kim cương Vương lão ngũ tới dự, mày xem mà chọn một người đi."

Thẩm Phong hừ lạnh một tiếng:

"Tao có thể tự kiếm tiền, cần kim cương Vương lão ngũ làm cái gì. Đấy chỉ là đối tượng nhòm ngó của bọn con gái thiếu bản lĩnh thôi!"

Được rồi, tao không có bản lĩnh …

"Vậy mày muốn người như thế nào?" Tôi vừa loay hoay nghịch máy ảnh vừa hỏi.

Thẩm Phong chống cằm nói: Đàn ông, còn sống.

Cái loại người với đàn ông mà xoi mói đủ đường như này, cuối cùng thường tìm phải một tên hoàn toàn không hợp tiêu chuẩn mà phó mặc cả đời. Mấy người nói tùy ý, tùy duyên, kết quả là chọn tới chọn lui chọn thành gái ế.

Ngày kỷ niệm thành lập trường vô cùng náo nhiệt, Thẩm Phong dẫn tôi lách qua đám người qua lại như thoi, nhân tiện hộ tống luôn.

"Mày đã nghĩ ra phỏng vấn ai chưa?"

A? Tôi ngây người, ngẫm nghĩ, đáp,

"Căn cứ vào gu của chủ biên chỗ tao, tao cảm thấy nên phỏng vấn người tuổi trẻ đầy hứa hẹn, có tài có mạo là tốt nhất."

Chủ biên chỗ chúng tôi luôn đem mục tài chính kinh tế nhào nháo thành mục giải trí, đưa mục giải trí thành tuần san giải trí, gu thưởng thức cực kỳ thô bỉ, khó mà sánh được với tôi.

Tôi cẩn thận nghiên cứu danh sách, mục tiêu chủ yếu là những trí thức thành công trên dưới 30 tuổi. Những người này phần lớn lương một năm cả trăm vạn, địa vị xã hội khá cao, có danh tiếng nhất định nhưng cũng không phải quá xa xôi khó tiếp cận, cũng không quá cách biệt về thế hệ, phần đông là bình dị dễ gần, chiều lòng em gái khóa dưới một chút chắc cũng không thành vấn đề.

Tôi bùi ngùi nói:

"Tao thật muốn phỏng vấn Hàn thiếu một chút."

Thẩm Phong phản ứng theo tiềm thức: Hàn Hàn?

(Hàn Hàn sinh 23 tháng 9 năm 1982, là vận động viên lái xe đua chuyên nghiệp người Trung Quốc, tác giả và ca sĩ có đĩa hát bán chạy nhất, và đồng thời là một trong những blogger nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Anh cũng tham gia sản xuất âm nhạc.

Tạp chí Time trong bảng xếp hạng hàng năm người có ảnh hưởng nhất, tạm thời trong tháng 4 năm 2010 đã thấy Hàn Hàn thứ tám. Nguồn: Wikipedia)

"Xí!

Mày thật thô bỉ! Tao là nói Hàn Tự, con trai hiệu trưởng Hàn, người kế tục xí nghiệp Hàn thị. Còn chưa đến 30 tuổi, gia tài đã đến chục tỉ, khôi ngô tuấn tú, quan trọng nhất là vẫn chưa kết hôn.

Là Lý Gia Thành của thành phố X chúng ta a …Nếu như có thể phỏng vấn anh ta thì tao phát tài rồi, lượng tiêu thủ nhất định đạt kỷ lục.

"Tôi sung sướng tưởng tượng. (Lý Gia Thành: Ông được coi là nhà đầu tư có tầm ảnh hưởng lớn nhất Châu Á. Vào ngày 6 tháng 3 năm 2007, tạp chí Forbes đã xếp ông vào vị trí thứ chín trong danh sách những người giàu nhất thế giới, với tài sản khoảng 23 tỉ USD. Nguồn: Wikipedia)"Thôi đi.

"Thẩm Phong không chút nể nang chọc phá ảo tưởng của tôi,"Người ta còn khó tiếp cận hơn cả Tần Chinh nhà mày, thà mày phỏng vấn tên kia.Tên nào?

"Tôi nghi ngờ hết nhìn đông lại nhìn tây."Vệ Dực!

"Thẩm Phong lên tiếng chào hỏi, tôi trợn mắt nhìn, quay đầu nhìn người đang bước tới, trưng ra một khuôn mặt tươi cười lấp lánh như ánh mặt trời,"Vệ Dực à, khéo quá, khéo quá.

"Vệ Dực cười hiền, khiến người ta như được tắm trong gió xuân."Tớ còn đang tưởng là các cậu không đến nữa kìa.

"Nói xong nhìn thoáng qua máy chụp ảnh trong tay tôi, cười nói,"Cậu còn mang cả máy chụp ảnh đến đây?

"Tôi xoa xoa máy ảnh, cười nói:"Tờ được tòa soạn phái tới, đến viết tin thôi.

"Thẩm Phong tiếp lời:"Vừa rồi còn nhắc đến cậu đấy.Nhắc tớ chuyện gì?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!