Chủ mẫu, đến rồi.
Một tiếng nói cung kính vang lên. Có lẽ bởi vì bóng đêm dày đặc, ánh trăng quá mờ, nên hình thái nhỏ bé phía trước vừa vặn bị mái hiên chùa và bóng cây đan vào nhau che khuất, khoảnh khắc này thoạt nhìn hiện lên vẻ rất âm u.
Phùng Uyển không yên lòng đáp một tiếng, nàng nhíu mày nói:
"Phất Nhi, phu chủ đâu? Mau dẫn ta đi gặp phu chủ. Ơ, nơi này rất an tĩnh."
Tỳ nữ Phất Nhi cùng nàng chung sống tám năm vẫn trung thành tận tâm nghe thấy trong giọng nói nàng không yên, cắn môi nhìn quanh một hồi bỗng chỉ vào phía bên trái kêu lên vui mừng:
"À, nơi đó có đèn, lang chủ hẳn là ở đó."
Trong lòng Phùng Uyển gấp gáp, nghe vậy cũng không nghĩ nhiều, nhấc váy vội vàng chạy vọt đến. Vừa bước vào điện phủ, nàng liền kêu rõ lên: Phu chủ? Phu chủ?
Kêu liền hai tiếng thì trong điện loáng thoáng vang lên tiếng nam tử thở dốc vì đau đớn. Trong lòng Phùng Uyển căng thẳng, đưa tay đẩy cửa điện ra, cất bước đi vào.
Điện phủ rất lớn, tượng thần bằng đất cao lớn nguy nga, đôi mắt âm u dưới ngọn đèn hiện lên vẻ thương xót nhìn xuống nàng. Phùng Uyển liếc mắt liền nhìn thấy một dáng người nam tử trẻ tuổi loáng thoáng quen thuộc nằm dưới tượng thần.
Nàng vội vàng chạy vọt đến trước mặt rồi quỳ phịch xuống, đưa tay muốn xoa mặt nam tử, tiếng nói hoảng loạn kêu lên: Phu chủ, phu chủ?
Đương lúc nàng đưa tay, mới vừa chạm vào khuôn mặt nam nhân kia thì y bỗng co rúc lại, đột nhiên tung mình về phía trước, hai tay nhấc lên nhanh như chớp, đồng thời giữ chặt hai bàn tay nàng.
Y kéo nàng thật mạnh, khiến thân Phùng Uyển không khỏi ngã vào lòng ngực của y. Chỉ thấy tay phải của nam nhân nắm lấy đai ngọc của nàng, rồi lại giật ra.
Tiếng vải vóc rách toạc vang lên, trong nháy mắt, đai lưng Phùng Uyển rơi xuống, ngoại bào bị xé rách, da thịt mịn màng trắng trẻo tỏa ra sáng bóng mê người dưới ngọn đèn.
Không đợi Phùng Uyển kịp phản ứng.
Hai tay nam nhân kia đã cùng vung lên liên tục xé thêm vài cái.
Chỉ trong nháy mắt, ngoại bào của Phùng Uyển đã vỡ vụn, dây buộc áo yếm màu đỏ rơi ra, nam tử nắm trọn lấy nơi no tròn căng đầy kia.
Biến cố lần này vô cùng bất ngờ, Phùng Uyển hét lên một tiếng rồi khàn giọng nói:
"Ngươi, ngươi không phải là phu chủ." Khó khăn lắm mới kêu lên vài chữ này thì miệng của nàng liền bị người phía sau bịt lại.
Tỳ nữ Phất Nhi mà nàng tín nhiệm nhất cất lên tiếng nói rõ ràng phía sau:
"Đừng có sờ nữa, nhanh làm việc một chút."
Nam nhân trên người cười dâm đãng nói: Ngươi gấp cái gì? Hai tay y cùng di chuyển, xoa nắn thật mạnh hai bầu ngực một phen, thở dài chậc chậc rồi nói:
"Da thịt đẹp, ngực cũng đẹp! Chậc chậc, trách sao được, thật sự trách sao được."
Y liền khen vài tiếng, hai tay lôi kéo Phùng Uyển, rồi trở mình ngồi lên người của nàng. Tay phải giữ chặt hai tay đang vùng vẫy lung tung của Phùng Uyển, hai tay y di chuyển không đến vài ba cái đã giật rách nát áo bào còn dư lại của nàng.
Giờ khắc này hai tay Phùng Uyển bị nắm chặt, hai chân bị đè, tiếng van xin khàn giọng trong miệng cũng bị bịt lại. Nàng vùng vẫy loạn xạ, nhưng thể lực nhỏ bé mỏng manh làm sao vùng vẫy được? Chỉ một chút thời gian đã thở dốc, mái tóc đen cũng rối tung không chịu nổi.
Đương lúc này hai tay tỳ nữ đang bịt miệng Phùng Uyển buông lỏng, vội vàng nhanh chóng núp sau tượng thần. Tiếng kêu cứu của Phùng Uyển còn chưa ra khỏi miệng, chỉ nghe một tiếng ầm thật vang, cửa thiện phòng đã bị mấy người đụng vỡ rất mạnh. Năm sáu người bay xông vào.
Mọi người cũng bị cảnh tượng này làm sợ ngây người.
Mãi một chốc sau một nữ tử xông nhanh vào, ả tay đấm chân đạp đá văng nam nhân trên người Phùng Uyển ra, nhanh chóng cởi xuống ngoại bào phủ lên thêm cho Phùng Uyển, sau đó nắm lấy mái tóc dài của Phùng Uyển quát mắng phẫn nộ:
"Triệu phu nhân, ngươi thật là không biết xấu hổ."
Tiếng quát the thé này phá vỡ yên tĩnh, trong giọng nói khoan thai vang lên của nữ tử trẻ tuổi hiện rõ sự tức giận:
"Triệu phu nhân, phu quân nhà ngươi yêu thương ngươi như thế, thế nhưng ngươi lại ở nơi chùa chiền làm chuyện cẩu thả dưới chân tượng thần? Ngươi không sợ Bồ Tát giáng họa sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!