Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Theo ghi chép trong sách, Dạ Dạ Tâm là một loại tiên hoa chỉ nở vào đêm trăng tròn, những lúc khác nó đều ẩn sâu dưới đáy biển.
Đây là một loại linh thảo có thể bơi lội dưới biển, vừa giống hoa, vừa giống người, muốn bắt được nó chỉ có thể chờ đến đêm trăng tròn, nếu bỏ lỡ cơ hội, chỉ có thể đợi thêm một tháng nữa. Loài hoa này vô cùng linh tính, nếu bắt hụt một lần, nó sẽ sinh ra cảnh giác, lần sau sẽ càng khó mà bắt được.
Trong mấy ngày chờ trăng tròn, Công Nghi Trưng phối hợp với hành động của Đạo Minh bảy tông, quét sạch những tà tu ẩn náu ở bốn châu bắc địa.
Yến Tiêu không phải là người của Đạo Minh, tự nhiên không có cái gọi là nghĩa khí hành hiệp để lãng phí linh khí của mình giúp Đạo Minh trừ tà, nàng đã đồng ý cùng Công Nghi Trưng tìm kiếm Phượng Hoàng Trủng, mà Công Nghi Trưng cũng thể hiện thành ý, nàng cũng không keo kiệt mà bày tỏ một chút thiện chí.
"Đây là bản đồ của Phượng Hoàng Trủng."
Trong khách điếm, Yến Tiêu giao một tấm bản đồ cho Công Nghi Trưng.
Công Nghi Trưng ngạc nhiên mà nhướng mày, không ngờ Yến Tiêu lại sảng khoái như vậy, hắn nhận lấy bản đồ, mở ra cẩn thận xem xét.
"Ta biết ngươi nhất định thắc mắc tại sao ta lại sảng khoái như thế." Yến Tiêu mỉm cười nói.
Công Nghi Trưng không cần nghĩ ngợi cười nói:
"Vẽ một tấm bản đồ thì cần gì đến bốn ngày, e rằng cô đã nghĩ đủ mọi cách đối chiếu nhưng không tìm được bất kỳ manh mối nào."
Nụ cười trên môi Yến Tiêu lập tức tắt ngấm, không cười nổi nữa.
Những ngày này, khi Công Nghi Trưng bận rộn ngược xuôi khắp nơi, nàng ở lại khách điếm Vân Mộng chờ đợi. Trong thời gian đó, nàng cũng không phải ăn không ngồi rồi, mà đã lục soát hết tất cả các bản đồ có thể tiếp cận, muốn đối chiếu để tìm ra nơi có địa hình trùng khớp với Phượng Hoàng Trủng.
Đương nhiên Xu Cơ Lâu có bản đồ khái quát mười bốn châu, nhưng bản đồ địa hình chi tiết là quân sự cơ mật của từng châu, không phải người bình thường muốn xem là có thể xem được. Sau bốn ngày tìm kiếm không có kết quả, nàng mới vẽ ra tấm bản đồ này, đẩy vấn đề khó này cho Công Nghi Trưng.
Nàng vốn định mượn cơ hội này để tạo một chút nhân tình, đổi lấy chút lợi ích, nhưng Công Nghi Trưng liếc mắt một cái đã nhìn thấu, thẳng thừng chỉ ra.
Yến Tiêu lạnh mặt nói:
"Khi thổi Dẫn Phượng Tiêu sẽ có sóng âm nhiễu loạn, ta đã bày sương khói trong phòng và thổi tiêu, quả nhiên sóng âm ấy có điều cổ quái, khiến sương khói hình thành một tấm bản đồ."
Tu sĩ cảnh giới cao thập khiếu thông suốt, gần như nhìn qua là không thể quên được, huống hồ nàng đã xem tấm bản đồ đó vô số lần, tự nhiên in sâu trong tâm trí. Như vậy, Dẫn Phượng Tiêu cũng không còn quan trọng nữa.
Công Nghi Trưng nói:
"Cô nghĩ rằng có tấm bản đồ này là có thể tự tìm đượcPhượng Hoàng Trủng, nhưng không ngờ rằng giữa thiên hạ mười bốn châu, muốn tìm được nơi nơi có địa hình trùng khớp với bản đồ này, không hề đơn giản."
Yến Tiêu nhướng mày cười, khẽ nhún vai: "Công Nghi đạo trưởng, ngươi phải hiểu một điều, Phượng Hoàng Trủng đối với ta không phải vật nhất định phải có được. Ta không quá hứng thú với Thất bảo của Đạo Minh, nó chỉ là cơ hội để ta tránh khỏi sự giám sát của Đạo Minh, rũ bỏ cái thân phận Diêm Tôn.
Có được thì tốt, không có cũng chẳng sao, những người nhất định phải có được nó là Đạo Minh bảy tông các ngươi, và chính ngươi.
"Những lời này khiến nàng lập tức chiếm lại thế chủ động. Công Nghi Trưng bật cười:"Phải, phải, đa tạ Tôn chủ đã dẫn đường cho bần đạo.
"Yến Tiêu kiêu ngạo ngẩng cao cằm:"Bản đồ ta đã đưa cho ngươi, ngươi nhìn ra được nơi đó là chỗ nào chưa?"
Những tin tức cơ mật mà Công Nghi Trưng có thể tiếp cận đương nhiên vượt xa Yến Tiêu, đừng nói là tàng thư triệu bản của Thần Tiêu Phái, ngay cả Thiên Lộc Cung – nơi được xưng là thư viện lớn nhất thiên hạ, hắn cũng có thể vào tận nội tam điện để tra cứu, hơn nữa từ nhỏ hắn đã có khả năng đọc một lướt mười, nhìn qua là không quên, gần như cả nửa kho sách Thiên Lộc Cung đều được hắn ghi nhớ vào trong trí óc.
"Thiên hạ mười bốn châu, hải vực chín vạn dặm, thực ra đây chỉ là một con số tượng trưng. Nhân tộc còn chưa thể khám phá từng ngóc ngách của Tam Giới, nhiều người cho rằng muốn hiểu biết sự rộng lớn của thiên hạ thì chỉ cần một tấm bản đồ, nhưng thực tế không phải vậy.
Nhân thế vạn năm, biển hóa nương dâu, địa hình thế gian này mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa, chỉ nói đến Vân Mộng thôi, bản đồ của vạn năm trước và bây giờ đã khác nhau một trời một vực.
Tấm bản đồ mà cô lấy được từ Dẫn Phượng Tiêu này, có thể chỉ về một địa phương cách đây hai mươi năm trước, cũng có thể là mười năm trước, mà những tấm bản đồ ta từng xem qua có thể chất đầy cả khách điếm này, thời gian trong đó trải dài hàng vạn năm.
Nếu muốn tìm ra trong kho tàng mênh mông của mười bốn châu suốt hàng vạn năm một tấm bản đồ trùng khớp với cái này….
"Công Nghi Trưng thở dài một tiếng. Yến Tiêu sắc mặt nghiêm trọng nói:"Nghe có vẻ như là không thể.Đúng là không có chỗ nào hoàn toàn trùng khớp, nhưng có đến bốn mươi tám nghìn sáu trăm năm mươi ba chỗ tương tự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!