Chương 16: (Vô Đề)

Tác giả: Tùy Vũ Nhi An

Yến Tiêu cho rằng trên đời không có quỷ, mãi cho đến giờ phút này, nàng chính mắt nhìn thấy quỷ.

Yến Tiêu cho rằng bản thân sẽ không chết, nhưng hiện giờ nàng lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác chết chóc.

Một luồng khí nóng thiêu đốt từ bên tai, xông thẳng l3n đỉnh đầu, nàng đột nhiên đẩy Công Nghi Trưng ra, khiếp sợ mà nhìn nam tử trước mắt.

Hô hấp ấm áp, lồ|\|g ngực phập phồng, hắn còn sống …

Nhưng mà sao hắn vẫn còn sống?

A Nam rõ ràng đã nói, máu lấy được từ trên người hắn đã tiêu tán, vậy hắn hẳn là đã chết mới đúng.

Công Nghi Trưng lại cười nói:

"Nhìn thấy ta không chết, vui mừng đến mức không nói nên lời?"

Đám người Từ Vọng Sơn lúc này mới hồi phục tinh thần, vui mừng quá đỗi xông tới:

"Công Nghi sư đệ, đệ không chết!"

Công Nghi Trưng gật đầu mỉm cười với mọi người:

"May mắn tìm được đường sống trong chỗ chết."

Sắc mặt Yến Tiêu phức tạp nhìn chằm chằm Công Nghi Trưng bị đám người vây quanh, chạm mắt với hắn, nàng tức khắc trốn tránh nhìn sang chỗ khác.

Nàng tự hỏi tính qua tất cả biến số, nhưng Công Nghi Trưng lại vĩnh viễn nằm ngoài tính toán của nàng, luôn có thể gãi đúng chỗ ngứa mà phá hỏng kế hoạch của nàng, hiện giờ nàng vẫn chưa suy nghĩ cẩn thận Công Nghi Trưng trốn thoát như thế nào, nhưng mà nhìn thần thái của Công Nghi Trưng, hình như không có ý định tìm nàng báo thù.

Nàng càng ngày càng nhìn không thấu con người Công Nghi Trưng.

Gió biển khiến nhiệt độ trên gò má nàng lạnh xuống, thần trí cũng khôi phục tỉnh táo.

Công Nghi Trưng mỉm cười cùng mọi người hàn huyên vài câu, liền lướt qua đám đông đi về hướng Yến Tiêu, một phen nắm lấy tay nàng. Đồng tử Yến Tiêu co rút lại, theo bản năng muốn rút tay về, Công Nghi Trưng sớm có chuẩn bị, nắm rất nhanh, khiến nàng khó có thể tránh thoát.

Hai người âm thầm phân cao thấp, Công Nghi Trưng nói với mọi người:

"Ta còn có chút việc riêng muốn nói với Yến Yến…"

Yến Yến???

Yến Tiêu đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc trừng mắt nhìn sườn mặt Công Nghi Trưng.

Mọi người lộ ra vẻ mặt hiểu rõ, am hiểu lòng người nói:

"Phải, phải, hai người các ngươi đã trải qua sinh ly tử biệt, đoàn tụ không dễ mà. Trước đó cho rằng ngươi đã tuẫn đạo, Yến tu sĩ thật sự vô cùng bi thương …"

Công Nghi Trưng cười như không cười liếc mắt nhìn Yến Tiêu: Vô cùng bi thương …

Yến Tiêu hít sâu một hơi, cả người máu gần như muốn sôi trào lên. Lực lượng từ trên tay truyền lại khiến nàng hiểu, nếu không mượn Sổ Sinh Tử, bản thân sợ rằng rất khó đánh bại đối phương, nhưng nếu dùng Sổ Sinh Tử giết hắn …

Không đợi nàng tính rõ nét bút này, đã bị Công Nghi Trưng lôi vào trong tháp Minh Giám. Cửa phòng vừa đóng lại, Tiêu Hồn Liên liền vung về phía Công Nghi Trưng.

Công Nghi Trưng nhẹ nhàng né tránh, Tiêu Hồn Liên đánh vào tường, phát ra một âm thanh vang động. Mọi người ở bên ngoài nghe được, kinh ngạc mà quay đầu nhìn, nhưng ngay sau đó có kết giới cách âm ngăn cách mọi người thám thính.

— Kịch liệt như vậy sao?

Mọi người nhịn không được mà suy nghĩ bậy bạ …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!