Chương 1: (Vô Đề)

Tác giả: Tùy Vũ Nhi An

Người đời thường lộ vẻ sợ hãi khi nhắc tới tôn hào của nàng, trong đồn đại nàng gian dâm bắt cướp không chuyện ác nào là không làm, tàn nhẫn độc ác, giết như người ngóe, người nhìn thấy gương mặt thật của nàng có thể đếm được trên đầu ngón tay, càng không có người dám hô thẳng tên của nàng, bọn họ chỉ biết quỳ gối trước điện của nàng, run bần bật, tôn xưng nàng một tiếng — Diêm Tôn.

Quỷ vương Âm Khư, thập điện Diêm Tôn, chúa tể duy nhất của Vô Gian địa ngục.

Yến Tiêu một mình đứng trên đỉnh núi, gió dữ vạn năm không ngừng của Âm Khư thổi tung bay góc áo màu xanh của nàng, thắt lưng vàng tím quấn quanh vòng eo mảnh mai, ống tay áo bị gió thổi tung bay ào ào, bừa bãi tùy ý giống như một con bướm xanh bị gãy cánh.

Vốn nên là một màu xanh thanh lệ tao nhã, ở trong ánh lửa của Luyện Ngục Hải lại có vẻ yêu dị vô cùng.

Nàng nghiêng người, lộ ra một khuôn mặt đeo chiếc mặt nạ màu vàng. Mặt nạ màu vàng che đậy dung mạo thật sự của nàng, chỉ lộ ra một chiếc cằm thon gầy và môi đỏ hơi cong, những phù văn trên mặt nạ được vẽ bằng chu sa, tựa như hoa lửa, dường như ẩn chứa một sức mạnh huyền dị, khiến người nhìn thôi đã thấy sợ, không dám nhìn thẳng.

Có lẽ phù văn kia cũng không huyền dị, khiến người sợ hãi chính là bản thân nàng, là những lời đồn về nàng.

Nàng khi sư diệt tổ, băm thây năm tên sư phụ thành vạn đoạn, bày một tịch tá thi yến mở tiệc chiêu đãi ác quỷ thập điện, hung danh kinh sợ Âm Khư.

Nàng bắt cướp trẻ nhỏ, huấn luyện một nhóm âm binh giết người như ngóe, thành lập thống trị kiên cố không phá vỡ nổi.

Nàng được ý chí của Âm Khư lựa chọn làm chúa tể, trong tay cầm pháp khí Sổ Sinh Tử vô thượng, một bút chặt đứt sống chết.

Âm Khư tồn tại mấy vạn năm, mãi cho đến khi nàng xuất hiện mới kết thúc sự hỗn loạn, đứng trên núi thây biển máu, nàng biến những câu chuyện ma quỷ trong dân gian thành sự thật.

Thế gian này vốn không có Quỷ giới, nhưng lại có Vô Gian địa ngục.

Bách quỷ dạ hành, nàng lại là thần minh duy nhất.

Nhưng liệu trăm quỷ có thể chấp nhận một vị thần minh đè nặng trên đầu mình?

Yến Tiêu hơi nheo mắt, nhìn về phía những người đang chầm chậm tiến đến, khóe môi nhếch lên một nụ cười chế giễu, ánh mắt nàng dừng ở trên người một kẻ đứng trước mặt.

"Lục U, vì hôm nay, ngươi quả là trăm phương ngàn kế." giọng nói của nàng lạnh lẽo và khàn khàn, nhưng lại xuyên qua gió dữ đang gào thét, truyền rõ ràng vào tai từng người.

Người bị nàng nhìn chăm chú khoác một bộ hắc y, thân hình cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng, má trái có một vết sẹo, toàn thân toát ra sát khí, đó là Lục U, người đứng đầu trong Ngũ Thường Hầu dưới trướng Diêm Tôn. Vốn dĩ hắn là tâm phúc của Diêm Tôn, nhưng giờ đây lại chĩa mũi kiếm về phía nàng.

Mười năm trước, chính Yến Tiêu đã cứu hắn ra khỏi ma quật, đề bạt hắn thành người đứng đầu Ngũ Thường Hầu, trong Âm Khư, địa vị của hắn chỉ sau Diêm Tôn, nhưng dường như hắn vẫn chưa thỏa mãn.

Cũng phải thôi, ai mà không mơ ước Sổ Sinh Tử cơ chứ?

Lục U nhìn về phía Diêm Tôn, trầm giọng nói:

"Tôn chủ hà tất phải cố thủ nơi hiểm yếu này, hôm nay vong hồn bị Sổ Sinh Tử tiêu diệt đã hết, ngươi không thể giết được ta. Chỉ cần ngươi giao ra Sổ Sinh Tử cùng Dẫn Phượng Tiêu, ta bảo đảm không ai có thể làm tổn thương ngươi dù chỉ một sợi tóc."

Sổ Sinh Tử được xem là pháp khí khủng bố không nên tồn tại trên thế gian, không phải do người phàm có thể luyện chế, chỉ vì nó nắm giữ một phần sức mạnh của quy tắc. Trong Âm Khư, mọi người đều biết rằng, chỉ cần Diêm Tôn cầm Sổ Sinh Tử, ai bị nàng nhìn thấy mặt thì không thể tự quyết định số phận.

Nếu Diêm Tôn muốn ngươi chết vào canh ba, ngươi muốn tự sát vào canh một cũng khó như lên trời. Vì vậy, nhiều năm qua có vô số kẻ muốn ám sát Diêm Tôn, nhưng không một ai có thể tiếp cận nàng.

Diêm Tôn còn từng ban một mệnh lệnh khác, đó là lệnh cho tất cả mọi người trong Âm Khư nhỏ ba giọt máu, về sau mọi người mới biết, rằng đó là một quy tắc khác của Sổ Sinh Tử — Dùng máu làm mực, thiên nhai gang tấc, một bút đoạn sinh tử.

Người bị Sổ Sinh Tử hấp thụ máu, suốt đời đều phải chịu sự điều khiển của nó, sống chết của họ đều nằm trong một ý niệm của Diêm Tôn.

Mọi ý đồ phản kháng chỉ có thể bị giấu sâu trong lòng, không dám thể hiện ra, không thể, nhưng không phải không có.

Khi Lục U, người đứng đầu Ngũ Thường Hầu, nói rằng hắn nắm giữ điểm yếu của Sổ Sinh Tử, và có đủ sức lật đổ Diêm Tôn, sức mạnh này liền nhanh chóng tập hợp lại.

Sinh mệnh của Lục U cũng nằm trong Sổ Sinh Tử, dưới sự kiểm soát của Diêm Tôn, nếu không có mười phần chắc chắn, hắn sao dám liều lĩnh như vậy. Khi Lục U dẫn theo mọi người ép Diêm Tôn lên đỉnh Trấn Ngục Sơn, liền chứng minh rằng lời hắn nói không phải giả.

Hiện giờ, Sổ Sinh Tử không thể giết được Lục U, vì sức mạnh nghịch thiên pháp tắc của Sổ Sinh Tử cũng có giới hạn, đó là mỗi ngày chỉ có thể tiêu diệt một số lượng mệnh hồn nhất định. Lục U đã biết được điểm yếu này, nên mới dám đến trước mặt Yến Tiêu.

Yến Tiêu cười lạnh:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!