Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Xuân thu thệ, khô vinh dị. Thiều quang mạn, nhật nguyệt tân*.
(*Xuân thu trôi qua, sự thịnh suy thay đổi. Thời gian trôi chậm, mặt trăng mặt trời mới.)
Tuyên khắc bên trên pháp khí là pháp trận cao thâm khó hiểu nhất, thế gian này người có năng lực thúc giục ít ỏi không có mấy. Hai chữ xuân thu tuy bình thường, nhưng lại ẩn chứa thời gian pháp tắc.
Lấy quạt làm dù, che trời đổi ngày.
Lúc trận xuân thu mở ra, tất cả thời gian quanh mình đều sẽ ngừng trệ, mà hắn chính là chúa tể duy nhất.
Nhưng mà cùng lúc khai trận, Tống Thiên Sơn đồng dạng phát động Bi Linh Huyết trận, hai loại sức mạnh của pháp trận kịch liệt va chạm, vặn vẹo không gian, Công Nghi Trưng chỉ cảm thấy chân mình trống rỗng, thân thể đột nhiên ngã xuống, khi định thần lại, thì phát hiện mình rơi xuống một nơi quen thuộc.
Chuyển Luân Điện!
Công Nghi Trưng nhìn khắp nơi, tức khắc trong lòng trầm xuống.
Nơi này không phải Chuyển Luân Điện thật sự, mà là ảo cảnh.
Bi Linh Huyết trận có ba tầng lực lượng, ngàn thi huyết trùng, vạn quỷ đồng khóc, vô gian luân hồi. Tống Thiên Sơn bị bức đến tuyệt cảnh, chỉ đành kéo mọi người vào trong ảo cảnh luân hồi.
Người rơi vào ảo cảnh sẽ mất đi ký ức, bắt đầu lặp lại những khoảnh khắc đau đớn nhất, sợ hãi nhất trong cuộc đời mình, coi chiến đấu xảy ra trước đó đều trở thành một giấc mộng, vô tri vô giác ở trong ảo cảnh rơi vào hôn mê, trở thành thịt cá mặc người xâu xé.
May mắn đúng lúc trận xuân thu mở ra, Tống Thiên Sơn chịu ảnh hưởng của trận xuân thu lúc này chắc đã rơi vào trong ngừng trệ, không thể giết bọn họ. Công Nghi Trưng cũng được trận xuân thu che chở, luôn luôn có thể duy trì ý thức tỉnh táo.
Ba người còn lại không may mắn như vậy, chỉ có thể bị buộc cuốn vào trong luân hồi.
Mà muốn phá giải trận này, cách đơn giản nhất chính là ở trong luân hồi đánh thức đối phương, để người trong trận khôi phục ký ức.
Lúc này trước Chuyển Luân Điện trong ảo cảnh tụ tập không ít người, vô số bóng người từ nơi xa vọt tới, dòng người chen chúc xô đẩy, không biết đang nhìn cái gì.
Công Nghi Trưng nhất thời không thể phân biệt được đây là ảo cảnh của ai, chỉ có thể sóng chiều nào xoay chiều đó, âm thầm quan sát.
Bỗng nhiên nghe thấy cách đó không xa vang lên tiếng ồn ào, đám người sôi nổi tản ra hai bên, Công Nghi Trưng nhìn theo tiếng, thì nhìn thấy một bóng dáng cường tráng đi về phía Chuyển Luân Điện, đi theo phía sau còn có mấy chục người hung thần ác sát.
Công Nghi Trưng bừng tỉnh hiểu ra, đây là ảo cảnh của Thất Sát.
Với Vô Thường Sử hắn không có lòng cứu người, chỉ nghĩ tìm được Yến Tiêu trước, bởi vậy liền muốn rời khỏi ảo cảnh này, nhưng lúc xoay người, lại nghe thấy tiếng mở cửa điện ở sau lưng.
"Diêm Tôn, là Diêm Tôn …" tiếng người bên cạnh bàn luận một mảnh, hàm chứa vài phần tò mò, vài phần sợ hãi.
"Nàng ta làm sao dám xưng tôn ở Âm Khư …"
Công Nghi Trưng dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía bóng người trên bậc thang.
Người nọ một bộ váy dài xanh đậm, mặt nạ vàng đỏ, mảnh khảnh như một cây liễu mềm mại, ở dưới bối cảnh màu máu có vẻ lạc quẻ, rồi lại khiến người không rời mắt được.
Thất Sát ngẩng đầu trầm giọng nói:
"Âm binh Uổng Tử Điện thống lĩnh Thất Sát, phụng lệnh điện chủ đưa lên hạ lễ, chúc mừng tân điện chủ Chuyển Luân Điện lên ngôi."
Lời nói vừa dứt, mấy tên âm binh đằng sau liền cầm hộp bảo vật tiến lên.
Yến Tiêu nhẹ giọng cười, giọng điệu mang trào phúng nói:
"Điện chủ Uổng Tử Điện vậy mà không dám tới dự tiệc sao, kêu một tên âm binh tới?"
Thất Sát cũng không tức giận, nghiêm mặt nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!