Nhưng suốt cả quãng đường, anh không hề buông cô ra, thậm chí Từ Hi Nhiễm còn cảm thấy cánh tay anh ôm chặt lấy eo cô hơn.
Chậu than được đặt ngay trong phòng khách của nhà cũ họ Tưởng. Tưởng Dư Hoài bế cô đi vào, cả nhà họ Tưởng đều tụ tập đông đủ, thấy hai người đi vào, đám người trẻ tuổi liền ùa ra hò reo.
Tưởng Dư Hoài bế cô bước qua chậu than rồi mới thả cô xuống. Từ Hi Nhiễm thở phào một hơi, hoạt động những ngón tay đang cứng đờ vì căng thẳng. Cô cảm thấy đoạn đường vừa rồi mình còn mệt hơn cả Tưởng Dư Hoài.
Nhà họ Tưởng đã đông đủ cả, lần trước đến Từ Hi Nhiễm chỉ biết qua loa đơn giản như cưỡi ngựa xem hoa nên cũng không phân biệt được ai với ai, giờ mới xem như cô đã làm quen với tất cả mọi người trong nhà họ Tưởng.
Bố Tưởng Dư Hoài có ba anh em, anh lớn là bố Tưởng Dư Hoài, chỉ có một đứa con là Tưởng Dư Hoài. Nhà chú hai có anh hai Tưởng Đông Thần, anh tư Tưởng Tri Thu và chị năm Tưởng Tri Ân, nhà chú ba có anh ba Tưởng Vũ Kiệt và anh sáu Tưởng Ngôn Phong.
Trong đó, ngoại trừ người em út thứ sáu Tưởng Ngôn Phong năm nay mới tốt nghiệp phổ thông, vừa tròn mười tám tuổi, còn những thành viên trẻ tuổi khác thì đều đã kết hôn, chỉ còn anh cả Tưởng Dư Hoài vẫn chưa lập gia đình.
Thế nên chuyện kết hôn của Tưởng Dư Hoài luôn là vấn đề đau đầu nhất của những người lớn trong nhà họ Tưởng.
Rốt cuộc hôm nay Tưởng Dư Hoài cũng nhận giấy đăng ký kết hôn rồi, cả nhà họ Tưởng vui hơn cả ăn Tết. Đến ông cụ Tưởng vẫn đang ốm trên giường cũng bảo người đẩy xuống tầng, vì ông muốn hưởng bầu không khí vui vẻ này.
Được xem là người đã cứu vãn tình trạng độc thân của Tưởng Dư Hoài, Từ Hi Nhiễm được nhà họ Tưởng coi như bảo vật mà đối đãi nhiệt tình.
Từ Hi Nhiễm vốn dĩ là người chẳng được gia đình coi trọng từ bé đến lớn, đột nhiên lại được gia đình nhà chồng mới cưới quá đỗi coi trọng, cô bị mọi người vây quanh khen ngợi đến mức luống cuống chân tay.
Thôi Viên thấy cô bối rối, đến bên giúp cô giải vây:
"Con và Dư Hoài lên tầng thay quần áo trước rồi xuống chơi nhé. Mẹ đã mua cho con mấy bộ quần áo mới để trên lầu rồi."
Tưởng Dư Hoài có phòng riêng trong nhà cũ nhà họ Tưởng. Từ Hi Nhiễm đi theo Tưởng Dư Hoài vào phòng, đúng là trên giường bày mấy chiếc váy mới, phòng của Tưởng Dư Hoài có một buồng nhỏ riêng.
Từ Hi Nhiễm cầm quần áo nói với anh:
"Tôi... vào buồng nhỏ thay nhé."
Tưởng Dư Hoài gật đầu, Từ Hi Nhiễm vào buồng nhỏ thay váy. Lần đầu cô đến nhà họ Tưởng, Thôi Viên đã hỏi số đo của cô nên những bộ quần áo này cũng rất vừa vặn.
Từ Hi Nhiễm thay xong đi ra ngoài, Tưởng Dư Hoài hỏi: Vừa người không? Rất vừa.
Anh gật đầu rồi nói:
"Em xuống lầu trước đi."
Từ Hi Nhiễm liếc anh một cái trước khi ra cửa, vốn muốn hỏi xem anh có cần giúp không, vì đôi chân anh không tiện, lo anh thay đồ sẽ khó khăn, nhưng cô ngại không dám hỏi. Mặc dù bây giờ hai người đã là vợ chồng, nhưng dù sao cũng mới quen nhau cách đây không lâu, cô vẫn thấy ngại ngùng.
Từ Hi Nhiễm trở về phòng khách, phòng khách vẫn rất náo nhiệt, Thôi Viên thấy cô, vội vàng hỏi:
"Sao rồi? Quần áo vừa không?"
Rất vừa, cảm ơn cô.
Thôi Viên phì cười một tiếng:
"Giờ con và Dư Hoài đã đăng ký kết hôn rồi, có thể đổi thành gọi mẹ."
Từ Hi Nhiễm hơi xấu hổ, vẫn ngoan ngoãn sửa lời: Cảm ơn mẹ.
Thôi Viên cười càng vui hơn:
"Không cần cảm ơn, đúng là đứa bé ngoan."
"Chị dâu, sang đây chơi poker với chúng em đi."
"Ngôn Phong gọi con đấy, con chơi với bọn nó không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!