Chương 31: (Vô Đề)

Tưởng Dư Hoài không hề nhượng bộ:

"Chỉ hai triệu thôi, nếu đồng ý thì có thể ký thỏa thuận ngay, tôi sẽ đưa Hi Nhiễm đi. Nếu không đồng ý, vậy thì không cần nói gì nữa, bây giờ tôi và gia đình sẽ đi ngay."

Vương Lệ Lệ cũng không ngờ thái độ Tưởng Dư Hoài lại cứng rắn như vậy, rõ ràng hôm đó khi họ nhắc đến sính lễ là hai triệu, nhà họ Tưởng chẳng thèm chớp mắt đã đồng ý ngay, Vương Lệ Lệ cũng không ngờ rằng một nhà giàu có thế mà keo kiệt đến mức này.

Từ Xương Đông đã nháy mắt ra hiệu cho bà ta rồi, Vương Lệ Lệ nhìn thoáng qua hai rương tiền mặt để trên bàn, sống đến từng tuổi này cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy, bây giờ đã đến tay mình rồi, Vương Lệ Lệ nào nỡ nhìn chúng mất đi chứ.

Nhà họ Tưởng người ta thế này, không lấy Từ Hi Nhiễm thì vẫn còn nhiều lựa chọn khác, rất nhiều cô gái trẻ đẹp bằng lòng gả. Bọn họ cũng biết rõ, Từ Hi Nhiễm không phải độc nhất vô nhị mà có thể bắt chẹt được nhà họ Tưởng, chỉ có thể nói vận may của họ khá tốt, vừa vặn người nhà họ Tưởng ưng cô.

Vương Lệ Lệ cũng không dám ra vẻ nữa, Từ Xương Đông thấy ánh mắt của bà ta thì cười ha ha nói:

"Mọi người đừng hiểu lầm, mẹ Hi Nhiễm không có ý gì khác, chúng tôi rất hài lòng với sự sắp xếp của mọi người, bản thỏa thuận này chúng tôi ký là được."

Hai bên lần lượt ký tên và ấn dấu tay của mình.

Tưởng Dư Hoài nói:

"Tiền sính lễ đã đưa tới rồi, nếu mấy người tiện thì đưa luôn hộ khẩu cho tôi, tôi và Hi Nhiễm đi đăng ký giấy kết hôn."

"Đó là điều đương nhiên."

Từ Xương Đông vào phòng lấy hộ khẩu ra đưa cho anh:

"Hai người dùng, lúc nào tiện thì trả lại là được."

Tưởng Dư Hoài nhận hộ khẩu, lúc này mới nói với Từ Hi Nhiễm:

"Cô đi thu dọn đồ đi, đăng ký giấy xong rồi chúng ta về chỗ tôi ở."

Từ Hi Nhiễm cũng coi như hài lòng với kết quả này.

Cô biết rõ bố và mẹ kế của mình có nhân phẩm thế nào, chỉ có tính nói một là một, hai là hai của Tưởng Dư Hoài mới có thể đối phó được bọn họ.

Từ Hi Nhiễm đã chuẩn bị tâm lý, sau khi nhận được giấy đăng ký kết hôn, cô sẽ phải chuyển đến sống cùng Tưởng Dư Hoài. Mặc dù họ vẫn chưa tổ chức lễ cưới, không tính là đã chính thức gả cưới.

Tuy rằng Tưởng Dư Hoài đã nói không cần vội sinh con, nhưng với vai trò là người vợ, cô vẫn phải thực hiện nghĩa vụ của mình, nếu không thì tại sao nhà họ Tưởng lại bỏ ra nhiều tiền để cưới cô làm gì.

Vì vậy, khi nghe những lời này, Từ Hi Nhiễm khá bình tĩnh, đáp:

"Vậy các anh đợi tôi một lát."

Thực ra cũng chẳng có gì để dọn, đồ cô có thể mang đi cũng không nhiều lắm. Từ Hi Nhiễm cất chiếc laptop của mình và mang theo vài bộ quần áo thường mặc, chỉ cần một cái vali là đủ.

Trong lúc Từ Hi Nhiễm dọn đồ, Thôi Viên kéo Tưởng Dư Hoài ra ngoài, bà vô cùng không đồng tình với cách xử lý của Tưởng Dư Hoài vừa rồi.

"Con vừa làm gì vậy? Nếu họ muốn tăng thêm hai triệu thì cứ để họ tăng, đâu phải chúng ta không đủ tiền, dù sao họ cũng là bố mẹ của Hi Nhiễm. Nếu làm gì quá mất mặt thì sau này Hi Nhiễm sẽ khó xử giữa hai bên."

Tưởng Dư Hoài nói:

"Con vốn cũng cảm thấy không sao cả, nhưng Hi Nhiễm đã nói với con, cô ấy bảo với con là bố mẹ cô ấy như thế nào, bảo con phải đề phòng, tốt nhất là phải nói ngay từ đầu."

Thôi Viên rõ ràng rất bất ngờ:

"Đây là ý của Hi Nhiễm?"

Tưởng Dư Hoài gật đầu.

Bố Tưởng Dư Hoài ở bên cạnh cười nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!