Tân hoàng phát điên, hắn ta mặc áo choàng dẫn Vũ Lâm vệ bao vây cả con phố.
"Thẩm Chỉ, nàng không ra đây, trẫm sẽ g.i.ế. c sạch tất cả mọi người trên con phố này!"
Chu Tấn đang chứng minh với nàng ta, hắn ta thà mang tiếng là bạo quân, cũng muốn giữ nàng ta bên cạnh.
Rất lãng mạn sao?
Ta chỉ thấy phẫn nộ và buồn nôn.
Sau ba hơi thở, Thẩm Chỉ vẫn lặng lẽ ẩn mình trong bóng tối, không xuất hiện.
Chu Tấn hạ lệnh một tiếng, những khung cửa sổ sạch sẽ trắng tinh lập tức b.ắ. n đầy m.á. u tươi.
Trương bà bà hay cho ta uống nước chè, Trình thúc tặng ta giấy bút mực nghiên, Lý tẩu tử giúp ta vá áo, còn có cha ta... Tất cả đều chết.
Ta trốn trong chum nước, nhìn ra ngoài qua khe nứt của chum.
Cha ta bị một mũi tên xuyên qua ngực, ông ấy kêu thét lên rồi ngã xuống dưới chân ngựa rên rỉ. Có lẽ chê ồn ào, có kẻ chặt đứt đầu ông ấy.
Máu đổ lên đậu phụ vừa làm đêm qua, đậu phụ mịn màng trắng nõn, không chịu nổi màu đỏ chói mắt này.
Trong tiếng kêu thảm thiết khắp nơi, cuối cùng Thẩm Chỉ cũng xuất hiện.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nàng ta chạy như bay nhào vào lòng Chu Tấn, hai người ôm chặt lấy nhau thành một khối.
Thẩm Chỉ không phải người vô tội. Nàng ta chỉ muốn xem, Chu Tấn có thể vì nàng ta làm đến bước nào. Nàng ta hoàn toàn không quan tâm đến những bách tính c.h.ế. t vì nàng ta trên khắp phố.
Đôi mắt ta đỏ ngầu, bàn tay che miệng nổi đầy gân xanh. Ta dốc hết sức nuốt tiếng gào thét điên cuồng vào trong cổ họng. Ta rình mò nhìn hắn ta và nàng ta dẫm trên m.á. u tươi, hôn nhau trong tiếng kêu thảm thiết.
Đậu phụ cha ta làm, ta ăn từ nhỏ đến lớn.
Nhưng từ nay về sau, ta không còn ăn được đậu phụ nữa.
4
Ta bán mình lấy mười lạng bạc. Sau khi an táng cha xong, ta lập tức vào tổ chức ngầm. Đây là nơi đào tạo sát thủ và thích khách, toàn là những kẻ không còn coi trọng mạng sống.
Ta mới mười hai tuổi, nhưng ta không sợ.
Mạng của ta sớm đã theo cha chôn trong nấm mồ kia rồi. Bàn tay cầm bút đọc sách cuối cùng cũng nhuốm máu.
Cha ta hiền lành cả đời có lẽ mãi mãi không thể ngờ được, tay ta sẽ vấy m.á. u người.
Vào đây huấn luyện, không phải ngươi c.h.ế. t thì ta vong.
Ta mới đến gầy yếu mảnh mai, nhưng ta không sợ đau cũng chẳng sợ chết. Vì thế, không biết đã gãy xương bao nhiêu lần, đổ m.á. u bao nhiêu lần.
Sáu năm trời, ta g.i.ế. c hết tất cả những người cùng đợt huấn luyện, trở thành người duy nhất sống sót.
Cách này giống như nuôi cổ trùng, người cuối cùng sống sót sẽ là cổ vương.
Thủ lĩnh đưa ta đến trước mặt người bí ẩn. Người đó xoay người, gỡ mặt nạ xuống, đánh giá ta thật lâu.
Trên mặt ta không chút lộ sơ hở, nhưng m.á. u trong người không ngừng sôi sục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!